NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 613

Minh bỗng cau mày lại vì một ý nghĩ:

- Hay ta...

Nhưng Minh rùng mình, vội lắc đầu xua đuổi. Minh tưởng đến Hảo!

Minh tưởng đến những cái nhìn hóm hỉnh đầy khinh bỉ không thể nào giấu
nổi của tụi thanh tra cẩm mật thám khi Hảo kính cẩn đi vào; Minh tưởng
đến những tòa nhà lộng lẫy, những cửa hàng tơ lụa thênh thang của Đức
của Thái, chưa tối đến đã đóng chặt cửa, đèn sáng trưng trong những chao
lụa hồng, mà bên ngoài, nhiều lần đi qua Minh thấy có mấy mẹ con hoặc
một người tàn tật đương so súi bỗng nhỏm cả dậy trước những tiếng quát
sang sảng và tiếng chửi, tiếng đá bình bình... Minh mím chặt môi hơn, bỏ
dở sự tưởng tượng.

Tý đã đứng dậy. Cặp nách Tý, một bọc nhỏ. Tý giục.

- Cậu đưa quần áo đây tôi bọc làm một bọc nào. Thôi ta đi ngay bây

giờ để đến chỗ hẹn thì vừa tang tảng sáng. Đêm nay rét cứng thế này chúng
nó ngủ lì ở nhà chứ rời sao khỏi cái chăn, đi đâu được? Mấy lại chúng ta có
bị theo thì dao đây, tôi chỉ cho mỗi đứa một nhát.

Minh như mê man, đứng dậy theo. Minh kéo cái áo lót mình và cái

quần trên dây đưa cho Tý gấp, đoạn Minh mặc hẳn cái áo tây vào người, rồi
khua chân xuống giường tìm giầy đi. Một ngọn gió lọt vào, Minh lạnh buốt
đến ruột. Minh chỉ cái chăn hỏi Tý:

- Hay ta đưa đi, tôi không đắp thì bác đắp.

Tý cười:

- Đến đâu hay đấy. Rét, có chiếu không cũng đủ. Đa mang nhiều thứ

làm gì cho khổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.