NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 68

- Không! Cháu không thiết đâu!

- Không thiết chứ?

- Vâng

- Vậy thế Hai mươi hai không biết thế nào là sung sướng, thế nào là

khổ sở ư?

Câu hỏi ấy làm Hai mươi hai chạnh lòng. Nàng yên lặng nhớ đến

quãng đời qua. Thuở còn bé dại thì mồ côi cả cha lẫn mẹ, phải đi chăn trâu
chăn bò; lớn lên tuy được làm con nuôi một bà lý trong làng, song hai mùa
cấy hái vất vả chẳng ngơi tay; đến năm kia được anh Tín thương yêu xin bà
lý cho ra ở riêng thì nàng lại phải mò cua bắt ốc đỡ vực chồng... Rồi đến
ngày nay, nhà đoan hai lần khám thấy rượu lậu trong nhà, nàng đi chịu tám
tháng tù thay chồng giữa lúc nàng bụng mang dạ chửa. Bằng ấy năm, hai
mươi năm ở một nơi đồng chua nước mặn, sống lần hồi trong cảnh lầm
than, Hai mươi hai có hưởng được lấy một ngày nhàn rỗi sung sướng?... Vì
nàng khổ sở quá quen đi rồi, nên cũng chẳng biết khổ sở nữa.

Những linh hồn chịu quen sự cực nhục, đày đọa như thế đều có một

chí phấn đấu, một lòng hi sinh vô bờ bến.

Lạnh lùng, Hai mươi hai buông một tiếng thở dài. Nàng như muốn

nhờ ngọn gió rét đưa cái thanh âm não nùng ấy đến tận tai chồng để tỏ hết
nỗi lòng.

Thấy Hai mươi hai tư lự, Cai Cao cho nàng cũng như các gái khác dù

ưng thuận mười mươi, nhưng vẫn làm ra vẻ thẹn thùng, vậy cứ khuyên ráo
riết thế nào chả xiêu được bụng.

- Chị hiểu rồi chứ? Thử nghĩ xem cô Thuận ngày nào cũng quà bánh

thức ăn thừa mứa, khi hết hạn tù về lại được một thúng đầy quần áo, mà chị
còn xuân thế này lại không thiết thì có lạ không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.