NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 69

Hai mươi hai quá thẹn, nổi giận quên cả Cao là cai, gạt bắn tay chị đi.

Đoạn nàng trỗi dậy, chạy lại đằng cuối sân. Cực lòng, nàng ngồi xệp xuống
đất, gục đầu vào tường, bưng mặt thút thít khóc.

Hai mươi hai đau đớn vô cùng, chắc thế nào cũng sinh nở trong này

mà quanh mình rặt những sự không may, rồi ra có được trọn vẹn không?
Chặc lưỡi, Hai mươi hai dằn tiếng:

- Chết thì chết! Không khi nào chịu nhơ nhuốc ấy.

Đương khi hồi hộp lo ngại, tiếng chim kêu chiêm chiếp đổ hồi làm Hai

mươi hai giật mình. Nàng ngẩng đầu lên xem: trên mái đề lao mốc thếch,
một con sẻ mái xòe cánh hết sức đuổi con sẻ đực theo dõi bên mình. Nàng
vội quay mặt ra rặng xoan để tránh nhìn cảnh hắc ám ấy thì lại thấy ngay ở
đầu tường hai con bồ câu đực đang tranh nhau nhảy lên con mái vừa cất
những tiếng gù gù.

Những linh cảm khủng khiếp, ghê sợ làm tê dại cả tâm trí Hai mươi

hai. Nàng bối rối như người hấp hối mơ màng thấy thần chết lấp ló trên
đầu. Đôi mắt quầng đen, Hai mươi hai lại chan hòa rơi lệ, vừa lúc con bồ
câu đực to đã "chinh phục" được con chim mái.

Bấy giờ, Hai mươi hai nhận thấy hết cả nỗi yếu hèn lạnh lẽo của tấm

thân vừa yếu đuối, vừa nghèo nàn trong nơi tù ngục, không ai che chở.
Nghẹn ngào, nàng đưa tay vuốt ngực:

- Rồi ta cũng đến thế thôi!

Một buổi sáng mùa đông ảm đạm, buồn rầu, tuy khô ráo. Tất cả các tội

nhân đã thành án đều đi làm và "cụ Suvaydăng" cũng bận ra sở Cẩm trình
sổ sách vắng. Năm Béo càng được thể dữ, hạch lạc kẻ này, phân phát công
việc cho kẻ kia. Dưới cặp mắt sắc sảo, dưới những ngọn roi mây quấn dây
thép của Năm, hàng trăm người chưa thành án nem nép sợ hãi cúi đầu làm
những việc mà dù họ nghèo khổ cũng chưa phải mó tay đến bao giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.