NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 66

Cái khuôn mặt ấy lại hiển hiện trước mắt Cai Năm - cái khuôn mặt dịu

dàng long lanh, đôi mắt lờ đờ, u ẩn không biết bao nhiêu tình tứ.

Năm Béo mím môi, nắm chặt bàn tay trái đấm thật mạnh vào lòng bàn

tay phải. Cử chỉ đó tỏ rằng tâm trí Cai Năm bị một sự ao ước, thèm muốn
kích thích đến cực điểm. Sắc đẹp thùy mị của Hai mươi hai trong cảnh tù
tội bó buộc, kham khổ đã hoàn toàn huyễn hoặc Năm, khiến Năm say mê,
khiến Năm sôi nổi, không sao nén được lửa dục tình. Hắn chau mày tự nhủ:

- Thế này mới xong xuôi!

Dứt lời, anh ngước nhìn cái bọc vải nặng trĩu vừa quần áo, vừa tiền

nong, đeo lủng lẳng ở góc tường. Với tiền bạc, Năm quyết dùng để mua
những phút khoái lạc mà xưa nay chỉ người cai tù nào có diễm phúc, có oai
quyền, mới được hưởng trong tù.

***

Còn non nửa tháng nữa, Hai mươi hai tới kì sinh nở: nàng được phép

thôi đi làm "cỏ vê", nghỉ ở nhà. Nàng âu sầm ngồi tựa lưng vào tường đá,
thành kính ngắm ảnh Chúa đeo trước ngực.

Chúa vẻ mặt rầu rĩ, chan chứa những nét yên lặng chua xót hình như

cũng lờ đờ nhìn lại nàng - một người đàn bà yếu đuối. Luồng nhỡn tuyến
vô hình mà thấm thía, mà dịu dàng ấy soi sâu vào tâm hồn nàng, rung
chuyển cả tâm hồn nàng, giúp nàng một sức mạnh để can đảm hứng chịu
các nỗi đau đớn ở đời!

Thong thả, Hai mươi hai nâng cây "thập ác" nhỏ bằng đồng gần sát

mặt mình vừa lầm rầm khấn:

- Chúa thương xót chúng tôi!

- Chúa cứu chữa chúng tôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.