NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 96

Mười lăm đồng! Hay năm lạng thuốc phiện chính cống! Hay bao

nhiêu sự vui sướng làm hả hê lòng người mà Bảy thương yêu vô cùng: Hai
Răng vàng!.

Đến đầu phố Ba Ty, người vận âu phục dừng bước. Hắn ta đứng trước

một gian hàng, yên lặng ngắm những giầy, những mũ, những sơ mi bày rất
khéo trong tủ kính sáng choang. Bảy Hựu nhẹ bước tới gần, toan rút chiếc
ví đầy bạc. Nhưng nhác thấy bóng mình nổi bật trên mặt kính, Bảy phải vờ
lảng cách xa hắn vài thước để chờ cơ hội.

Vài phút sau, một bọn thợ tan tầm lộn xộn chen chúc nhau từ đằng xa

đi lại. Bảy Hựu tiến ngay đến bên hắn, nhẹ nhàng đưa hai ngón tay - ngón
trỏ và ngón giữa - rút cái ví trong túi quần, thì... vừa lúc chiếc ví gần ra
khỏi miệng túi, hắn bước đi một bước để nhìn kỹ chiếc áo sơ mi ở cuối tủ.
Ví tiền kẹp hờ ở hai đầu ngón tay Bảy, rơi xuống vỉa hè; hào xu vãi tung
tóe; Bảy vội vàng cướp lấy ví mà không được: hắn giật mình, nhanh tay
nhặt mất rồi!

- Ăn cắp! Con ăn cắp, các ông các bà ơi!

Bảy phát uất lên, chạy như biến vào cái ngõ hẻm gần đấy, rồi rẽ qua

một ngõ hẻm nữa sang phố bên kia. Đến ngã tư, Bảy nhập bọn với tụi phu
hồ và đưa mắt trông hút người vận âu phục nọ.

Trong một phút, Bảy nghĩ đến khi xưa, Hai Răng vàng còn trai trẻ và

Bảy còn bím tóc, hai anh em cùng đi "làm tiền". Giọng nhớ tiếc, Bảy Hựu
khẽ nói:

- Giá anh Hai đứng "cản" (7)cho mình "mõi" (8)thì "cá" (9)"mẻ béng"

(10)chứ còn gì!

-----

(7) Cản: đứng chắn, làm cho vướng mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.