NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 986

đều nhờ lão Trình mà có viện binh. Chỉ do tài nói khích và cả nói khoác
nữa của lão Trình, mà tướng địch chịu mở lối cho lão đi cầu viện.

Khi lão trở về, quân nhà giải vây đánh thắng, cố nhiên lão lại nói tếu

rằng cả quân và tướng địch đã phải để lão đi gọi viện, vì mỗi búa của lão đã
hạ một tướng địch, còn binh địch đã sợ quá... bỏ chạy, không kịp đội lại
mũ, thắt lại dây lưng! Mặc dầu đã nhiều trận lão mếu dở khóc dở, vì cả
quân sư và nguyên súy đẩy lão, bắt lão phải vượt vây cầu cứu viện quân.

(Tôi xin phép kể ra ngoài lề một đoạn. Trong bọn nhà văn, bất kể

người viết tiểu thuyết, làm thơ hay làm báo chúng tôi, những lúc vui
chuyện thường gọi đùa nhau là Trình Giảo Kim. Người nào được tặng cho
cái tên ấy, trong số đó có anh Trình Giảo... Kim Lân, thường cười ngất, rất
lấy làm một sự khoái trá, và quý mến kẻ đùa mình, chứ không tự ái tự ung
gì cả!).

Trình Giảo Kim phò luôn ba triều Đường, cuối cùng cười lên mấy

tiếng lớn vì nghĩ các chuyện đời, rồi chết, thọ đâu như trăm sáu mươi hơn
tuổi...

Phải! Lão Trình đã cười lớn mấy tiếng rồi chết. Lần này lão Trình đi

đứt thật, nằm trong lòng đất mà nhắm mắt, chứ không như nhiều lần trước,
đã bị địch thủ đánh nhào khỏi ngựa tưởng chết, nhưng chỉ vừa sấp mặt
xuống đất, hít được hơi đất thì liền sống lại, như Ăng-tê của thần thoại Hy
Lạp vậy.

Hồi còn mồ ma Nguyễn Huy Tưởng, ông bạn đôn hậu của chúng tôi,

cũng thường gọi anh em là Trình Giảo Kim. Và ông cũng lại cười một cách
rất chi là hồn nhiên khi được anh em gọi mình tên ấy. Ông Chánh Hòa
(8)khá là thông kim bác cổ và nhớ các sách, các truyện ấy, lại còn nhớ thêm
một chi tiết này của nhân vật tiểu thuyết và bình dân họ Trình: Trình Giảo
Kim là sao Thổ hành tinh nên mới chết đi sống lại kiểu như vậy và thọ lâu
đến thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.