NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 249

Mấy hôm nay giở giời. Đêm đã thấy lạnh. Mẹ La lại phải để thằng La

đi hàng. Nấu nước, luộc khoai và cả thổi cơm nữa, La làm hết. Thằng bé
sắp sửa các thứ lúc chập tối rồi dậy từ gà gáy sáng, hấm húi một mình dưới
bếp. Mẹ La sút lưng quá, chẳng đỡ thằng La được việc gì cả. Mọi khi cái
Lu cứ phải nằm gối đầu tay mẹ mới ngủ, nay nó phải nằm với anh, ôm lưng
anh rờ rờ cho đỡ nhớ cái "thèm" của mẹ. Mẹ La nằm nghiêng cũng đau,
cánh tay làm gối cho con bé chỉ một lúc là dại đi không thể nhấc lên được.
Mẹ chỉ nằm mà nhìn, thỉnh thoảng lại rên rỉ gọi La:

- Con rửa kỹ chè và tráng lại cái vò nhá.

- Được rồi, u cứ nằm đấy.

- Sắp khoai thì phải nhẹ tay nhá. Lúc đun đừng để to lửa quá vừa phí

củi, vừa cháy nồi.

- Có thế mà cũng cứ phải dặn đi dặn lại mãi.

- Xem có cái bát nào cáu thì lấy gio mà đánh.

- Đi hàng về là con rửa ngay, bát đĩa ôten cũng chỉ sạch đến như thế.

- Gấp cho gọn cái bao tải đậy giành nước. Gánh đi thì phải trông

người trông xe đấy!

- Được rồi! Con không ghè vò, đập tủ, đổ nước đổ khoai của u đi đâu!

Người mẹ lại càng rền rĩ:

- Thì tao dặn mày chứ có dám nói gì mày đâu!

Vẫn còn tối đất. Thằng La ì ạch nhấc gánh lên vai. Cái giành nước và

tủ hàng gần sát mặt đất. Gánh đã nặng, thằng La còn cắp hai cái ghế nhỏ
mà nó sợ không dám gửi ngoài ấy vì nhà người nọ cũng có một lũ con
nghịch như giặc. Ngoài đường càng xậm xịch người đi. Mẹ La nghe thấy rõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.