NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 297

Tiếng cười vang lên. Chủ công ty vận tải và xuất nhập cảng duyên hải

Bắc Kỳ không cười mà nghiêm trang cúi xuống đập đập vào mõm con béc
giê hơn hớn cọ đầu vào chân y:

- Rồi mày sẽ có cái vinh dự được chọn làm vật lễ thiêu và món ăn đặc

biệt cho công nông xứ Đông Dương chúng nó ăn mừng những ngày lịch sử
cách mạng đỏ đấy!

Tiếng cười sặc hẳn lên trong những mùi soa. Đờvanhxy từ nãy đến giờ

vẫn lạnh lùng nét mặt. Y bắt tay viên Thường trực hội đồng kinh tế tài
chính Đông Dương, nghiêng mình:

- Chúng ta còn gặp nhau ở nhà riêng người chủ nhân hiếu khách kia. -

Y nháy một mắt, hất hàm về phía chủ nhì nhà máy Xi măng. - Và như thế
là sáu giờ ba mươi chiều mai chúng ta gặp lại nhau ở Mêtờpôn Hà Nội...

- Đồng ý! Đồng ý!

- Tạm biệt! Tạm biệt!...

- Thượng lộ bình an...

Những ô tô như những đường ánh sáng của những hình khối ngọc

huyền, kim cương khổng lồ nối đuôi nhau lao trên đường xuống "seéc"
Quần Ngựa. Tiễn xong khách, Đờvanhxy quay ra buồng giấy gọi điện cho
ông ký Thái. Ký Thái vẫn đứng chờ ở bàn máy nói, nghe thấy chuông reeng
reeng báo hiệu thì choàng người lên, suýt rơi cả kính. Đờvanhxy ngồi
ghếch bên mép bàn, tay bỏ túi quần, chân đung đưa:

- Tôi đây... ừ tôi nghe. Ừ tôi nghe rõ. Ừ tôi nghe rõ lắm. Ông thư ký

già và có tính thận trọng của tôi, ông cứ bình tĩnh mà báo cáo. Ừ tôi nghe
rõ. Hai cu li ở trại rức đầu chết cùng một buổi. Một đứa đã làm được mười
lăm năm, một đứa bảy năm. Phải mùa rét rồi... Chúng nó xin đi làm từ
mười một giờ đêm. Thằng cai bảo chúng nó xin như thế. Báo cáo của ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.