NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 311

Làn nước nóng thơm sực cứ rón rén như sắp chảy xuống trán, xuống

mắt, xuống thái dương Giáng Hương rồi lại thôi. Có lúc Giáng Hương trằn
hẳn người lên ngửa đầu ngập hẳn xuống chậu nước mà lắc lắc.

- Không! Sen cứ cào! Lấy móng tay mà cào! Cào nữa! Cứ cào nữa!

Tôi đã bảo cứ cào sát máu đầu ra cũng được. Hì hì... Hì hì... hí hí hí hí...
Đấy! Sao lại thế! Đã bảo cào bật da đầu ra cũng được cơ mà!

Giáng Hương cười lên sằng sặc, mắt lim dim, nhắm nhắm rồi lại mở

ra. Đôi mắt càng sáng như của người lên đồng. Dâng run và thấy bàn tay
như không phải của mình. Tuy Dâng không dám trông vào mắt Giáng
Hương nhưng Dâng vẫn thấy mắt Dâng bị chói, bị giật. Trống ngực Dâng
đập thùm thùm. Cái mớ tóc lồng bồng và cái đầu cựa quậy trên tay Dâng
sao mà nặng, chỉ rình ngập xuống nước hay đẩy cái chậu nghiêng đổ đi.
Cuối cùng Dâng phải quỳ một đầu gối xuống cho vững để nâng giữ, giội
nước và gãi, và cào cho Giáng Hương. Dâng vắt chanh, và gãi đầu tóc
Giáng Hương mấy lần nữa thì u Hùng bưng chậu nước khác vào để Giáng
Hương gội lại.

- Thưa bà, con lấy quần áo để bà thay.

Giáng Hương lắc đầu:

- U Hùng lấy thêm cái khăn nữa cho Sen bao tóc cho tôi. Rồi u mở

nước nhà tắm. U cho vừa ấm thôi. U sắp quần áo cho tôi tắm.

- Thưa bà... bà tắm cơ ạ?!

- Tắm nước nóng là phương pháp chữa bệnh tốt nhất, quen thuộc của

tôi đấy!

Giáng Hương tắm, mặc quần áo, trang điểm xong thì bấm chuông gọi

tài xế. Người lái xe vội đóng bộ chạy lên. Cả u già cũng lên theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.