Ba giờ kộm năm.
Trưởng ban tổ chức dang tay mời cỏc quan khỏch vào khai mạc. Cả
bọn lộp cộp, ồn ào đi vào phũng ban tổ chức. Một phần thỡ ngồi vào dóy
ghế danh dự ở hàng đầu trước diễn đài. Đỏm trai gỏi liền ồ đi theo sau
nhưng bị cản lại. Giõy phỳt sau tiếng chuụng điện bấm ran. Những ghế
đệm bật xuống sầm sập. Mọi người đứng lờn. Bài đoàn ca đó nổi dậy.
... Giờ đõy anh em đứng lờn cựng chung tấm lũng mà cựng hăng hỏi.
Quyết sao cho dõn nghốo mau cựng ra thoỏt vũng cuộc đời lầm than.
Đú là một bài hỏt lấy của đoàn Hướng đạo và đoàn Hướng đạo lại lấy
bài của Ănglờ. Trong khi trưởng ban tổ chức và hai nhà diễn thuyết đứng
lại trước dóy ghế hàng đầu để chào đoàn ca thỡ cũng từ lối đi chớnh giữa ở
tầng trờn cú ba vị quan khỏch đi vào cỏi tũa ngồi vẫn dành cho cỏc vị chủ
tọa buổi lễ. Tõm trớ Chấn bỗng xúc mạnh và nổi cả gai:
- Thằng Đờvanhxy là chủ tọa buổi diễn thuyết này! Phải! Đỳng
Đờvanhxy, với cỏi dỏng người dỏng cao, mớ túc bạch kim bồng lờn, cặp
mắt như diều hõu và cỏi cười bĩu bĩu ngạo nghễ vụ cựng. Đỳng Đờvanhxy
cỏch đõy bảy năm, một buổi sỏng cũn mờ đất, đó cựng viờn quan tũa, viờn
cố đạo và viờn chỏnh mật thỏm Bắc Kỳ đến chủ tọa cuộc... cuộc hành hỡnh
anh Cảnh con ở trước đề lao Hải Phũng. Dạo đú Đờvanhxy vẫn lấy tư cỏch
là nhà bỏo, đại diện cho nền ngụn luận Đụng Dương để chứng kiến một
cuộc thực hiện biện phỏp tớch cực duy trỡ sự trị an ở thuộc địa, và để nghe
những lời núi cuối cựng của một trọng tội bị xử ỏn xem cú gỡ oan khuất
cần phải lờn tiếng hộ!...
Cỏi vũm trờn tầng gỏc bọn Đờvanhxy ngồi rực lờn, ghế ngồi sơn son
thếp vàng, tường quột kim nhũ rủ hai cỏnh rốm nhung đỏ viền kim tuyến
vộn vừa độ và buộc bằng hai tua kim tuyến. Giữa cỏi im phăng phắc vang
ngõn tiếng hỏt, cặp mắt của Đờvanhxy đưa lướt xuống tầng dưới từ chỗ