NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 466

chộn vào khay. Chấn lặng người đi nhỡn Cần. Đầy một ấm nước to, giội lại
vội, nước lờnh lỏng ra cả bờ cống. Trờn những tảng rờu, khúi nước vởn lờn
như khúi axớt đốt chỏy kim khớ. Cần cũn dốc ngược ấm lờn rồi mới đưa
cho người u già.

- U cứ để mõm bỏt đấy nhộ. Mai hóy cất đi. Mà kỡa u đi rửa tay xà

phũng đi...

Cần lao quay vào, mồm vẫn bậm lại, cỏi mũi nhăn nhăn vừa phần ghờ

khiếp vừa phần cố nhịn thở. Y đến bờn Chấn, lỳng bỳng núi, mặt nộ nộ:

- Cậu Chấn này, ra đõy tớ núi chuyện.

Nhưng Chấn khụng ngồi xuống ghế, vẻ mặt vẫn như khụng:

- Chuyện gỡ thế cậu?

Cần lao cười hị hị, hai hàm răng vẫn sin sớt ra từng tiếng:

- Cậu ăn cơm hết thỏng từ hụm kia. Nhưng thụi, thỏng này tớ chỉ lấy

cậu ba đồng... Nhà tớ lại đụng trẻ, tớ lại yếu, từ ngày ra làm phú thư ký Ái
hữu lại càng bận, càng yếu, mà cậu thỡ ốm... cậu bị... Vậy... hị hị... mai cậu
ăn chỗ khỏc... Kiều nú bảo cú chỗ ở dưới Cấm mấy lần mời cỏc cậu xuống
ăn đấy!

Chấn cười thầm:

"Bữa cơm này là bữa cơm cuối cựng đõy! Những tự bị ỏn xử tử, trước

giờ đi hành hỡnh, cũng được cho ăn một bữa thịnh soạn, cú cả rượu và
thuốc lỏ nữa! Bữa ăn này Cần lao cũng tử tế như thế, tiếc chỉ thiếu cú rượu
và thuốc lỏ!"

Tự nhủ những cõu trờn đõy, Chấn vừa khoỏc cỏi ỏo mưa vừa đi ra.

Khi Chấn qua chỗ mấy người thợ mỏy thỡ họ lại ngước lờn nhỡn Chấn, vẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.