NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 837

- Ông sinh phúc tha chết cho mày đấy, thằng đĩ đực kia ạ! Thằng ma

cậu kia ạ! Thằng ăn c... kia ạ!

Tây cậu dận gót lên gáy gã đồng cô điểm cho từng câu chửi một, rồi

nhún người một cái, lại càng ràng hai chân đạp xe lao đi cùng với con chó
móm chạy quấn quýt bên cạnh.

Cánh cổng sắt đen kịt, lạnh ngắt như cửa một nhà xác của khu xà lim

ở Sở mật thám đã lại lách cách động khóa, nghiến đánh két, mở ra đón Tây
cậu. Vừa nghe thấy tiếng khịt khịt mũi, tiếng chùm chìa khóa xóc xách tung
lên ném xuống của Tây cậu và tiếng con chó móm thở hồng hộc chạy lạo
xạo trên lối đi rải sỏi, cả mấy người vừa bị tra tấn đưa về xà lim quẳng nằm
như chết cũng choàng dậy. Có người ngồi nhỏm lên, răng nghiến chặt:

- Tây cậu! Thằng Tây cậu lại lấy người đi tra rồi!

Không ai bảo ai, câu nói đó cứ truyền đi rần rật trong da thịt mọi

người. Tất cả có hơn hai mươi anh chị em đương nằm trần truồng, chân bị
cùm, tay bị xích, miệng đóng hàm thiếc, ở suốt dãy xà lim quét hắc ín chật
ních như những cỗ săng.

Tây cậu bảo tên gác mở khóa cùm lôi ra anh thợ xi măng bị bắt ban

chiều, một ông cụ cũng làm bên Xi măng và một chị thợ nhà Máy tơ. Tiếng
huýt sáo, tiếng khịt khịt mũi, tiếng thở hồng hộc của Tây cậu và tiếng rít
của con chó móm một lát sau không thấy nữa ở khu xà lim lặng ngắt, mờ
tối.

Trên buồng tra ở tầng gác ba, mười tên vừa mật thám Tây, mật thám ta

đương đợi người. Có những tên đã đánh người từ năm 1929. Có những tên
hễ cứ nhắc đến nó là những anh chị em chính trị phạm ở các nhà tù và
những anh chị em công nhân các nhà máy có phong trào đều phải nghĩ
ngay đến những lối đánh những trận đòn mà không một ai trải qua lại
không nhớ suốt đời, không một ai trải qua lại không mang bệnh mang tật,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.