NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 839

NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3

Nguyên Hồng

www.dtv-ebook.com

Cơn Bão Đã Đến Chương 8

Mặt trăng như một cái mâm bồng kệnh lên trên nóc dãy xà lim dưới

bóng một cây đa không cao lắm nhưng rất nhiều mấu và xùm xuề không
biết bao nhiêu chùm rễ. Cái mâm bồng này không tròn mà bị vẹt non nửa,
nước sơn nhờ nhờ màu tiết đọng. Trước lúc trăng lên đã có gió. Mấy cành
đa nhỏ hơi rung rung lá nghe rõ tiếng lào xào trên những lớp dây thép gai
mắc điện ở bờ tường xây bằng đá và quét hắc ín. Nhưng khi mặt trăng nhô
rõ lên khỏi đám lá, ánh sáng dần dần trong, màu tiết đọng mất đi, thì như có
một màn khói gạch khói vôi trùm lấy không khí. Mặt nước của con sông
Tam Bạc rác rưởi bùn cống càng tanh tanh; mùi váng dầu trên con sông
Cấm càng nồng khét.

Khu xà lim nhờ ánh trăng đã bớt tối. Nhưng mấy ngọn đèn điện vàng

đục mắc ở dãy hành lang song sắt càng tăng thêm cái ngột ngạt nặng nề của
hơn hai mươi gian hầm nhốt người và toàn những người bị cùm bị xích. Tô
nằm ở cái xà lim ngoài cửa có ngọn đèn điện kia. Tuy vậy, cái cửa lắp
gióng sắt chỉ to hơn bàn tay và chỉ có người ở ngoài mới kéo ra kéo vào
được ấy, lại không bao giờ bỏ ngỏ trừ lúc tên gác có việc gì cần lắm mới hé
ra một tí để nhìn vào bên trong, hỏi gọi người bị giam. Vì thế gian hầm của
Tô phải hoàn toàn nhờ ánh trăng lọt qua lần lưới sắt của cái cửa gỗ ở tường
sau để có chút ánh mờ mờ mà người ta giơ bàn tay lên may lắm mới có lúc
nhận ra được. Nhưng Tô không thể nhận ra được. Lẽ thứ nhất, hai tay Tô bị
xích và bị xích quặt ra đằng sau suốt từ hôm Tô bị bắt đến nay. Nhiều lúc
Tô ăn cơm uống nước cũng vẫn bị xích, và Tô đã chịu không biết bao nhiêu
đấm đá, chày cao su, thước đồng ba cạnh quật vào, nên giờ hai bàn tay đã
chết dại đi dưới lưng Tô nằm đè lên. Lẽ thứ hai, mặt mày Tô sưng hết cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.