NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 880

Tô và Sấm không được ở trại chung với anh em. Chúng giam mỗi

người một xà lim, cả hai vẫn bị cùm, ngoài cửa xà lim đề chữ phấn rất to:
isolê (1). Hàng tháng bị cùm như thế cho đến ngày ra tòa xử án. Tô bị bảy
năm. Sấm bị ba năm. Nhưng lúc tòa tuyên án xong, bọn lính sắp dong bọn
Tô ra xe ô tô về đề lao, cả tên chưởng lý và dự thẩm đều hất hàm bảo bọn
Tô:

----

(1) Giam riêng.

- Tòa án Hải Phòng chúng tao làm án bọn mày như thế là khoan hồng

lắm! Bọn mày có thích chống án lên Hà Nội thì cứ chống án. Chúng tao
truyền đời báo danh cho bọn chúng mày biết, thế nào tòa Thượng thẩm Hà
Nội cũng không đồng ý với bản án Hải Phòng xử đâu. Họ sẽ kết án bọn
mày thằng nhẹ tội nhất cũng mười năm. Mười năm... ha ha, mười năm!
Cũng đủ thì giờ để bọn mày nhìn thấy chủ nghĩa cộng sản tốt đẹp thiêng
liêng, cao quý, lý tưởng của chúng mày thực hiện không những trên đất
thánh Nga Xô viết mà ở cả Đông Dương này chứ?!...

Thằng chưởng lý già hói trán phất cái tay áo chùng thâm rộng ống nói

đoạn cười khẩy một tiếng rồi bước qua mặt bọn Tô đi ra ngoài.

Tô và Sấm bị xử án rồi mà vẫn cứ ở xà lim và phạt cùm. Hai người

phải tuyệt thực để phản đối. Ngoài trại anh em tuyên bố cũng sẽ tuyệt thực
để ủng hộ. Bọn sếp ngục phải gọi têlêphôn cho cả Sở mật thám và tòa án
hỏi ý kiến, cuối cùng chúng đành phải "cho" Tô và Sấm ra ở ngoài trại với
mọi người. Hôm phiên tòa, từ xà lim ra ô tô, Tô cũng phải để Sấm cõng.
Mấy lần Tô đòi Sấm để Tô xuống đi, nhưng Tô chỉ lê được vài bước rồi lại
khuỵu cả hai đầu gối, bàn chân Tô càng chói không thể nào chịu được. Ở
trại, lúc Tô men mén mép sàn, lúc bíu bíu tay anh em; ra chơi ngoài sân thì
Tô vịn tường vịn gốc cây lần lần từng bước. Nhiều lúc Tô buông tay vịn, đi
như trẻ nhỏ tênh tênh chập chững ấy. Anh em lại reo lên, thấy Tô bước hẳn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.