NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 155

- Ai bảo mà mẹ lại biết như thế, nói như thế?

- Còn cô, thì ai bảo mà cô làm như thế?

Xim và mẹ La ôm chầm lấy nhau.

- Giời ơi, cô Xim ơi!

- Mẹ La, mẹ La ơi!

...

Ừ thì đây... ở cái hốc thứ ba gốc cây đại, mé trong cây hương vườn sau

chùa.

Mẹ La lại dau dảu nhắc từng tiếng trên đây như kiểu học trò và là học

trò đang lúc bực dọc. Xim cười thầm: "Thế còn việc: chỉ khi nào tới kỳ hẹn
hay nhận được mật hiệu của tôi mới đến chỗ hòm thư liên lạc này để lấy tin
tức, tài liệu, hay đặt vào đây thư từ và tài liệu" thì mẹ cũng phải làm thật
đúng chứ!

Dặn xong điều này, Xim còn đang suy nghĩ, mẹ La liền giục:

- Thế tài liệu gì thì cô đưa cho tôi!

Xim vẫn chưa muốn quyết định. Hai cuốn này, một cuốn là Tuyên

ngôn Cộng sản của Mác, một cuốn là Đế quốc chủ nghĩa giai đoạn tột cùng
của Tư bản chủ nghĩa, hai bản Tô đều chép tay và chính Tô dịch. Nếu như
Tô không bị bắt và cơ quan "ấn" (1)ngày ấy tổ chức xong, thì sách đã đưa
in rồi. Cao đã giữ nó hơn một năm sau đấy chuyển sang Xim. Chỉ có ba lần
Xim đưa cho người khác, và lần nào Xim cũng rất lo lắng. Không phải chỉ
lo về người nọ có thể bị lộ bị bắt mà còn lo bị sách thất lạc hay rách nát.
Tất cả thời giờ rỗi Xim đều nghiền ngẫm hai cuốn đó. Như thế đúng một
năm rưỡi. Chuyến này Xim định đem theo, lại giữ làm của riêng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.