NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 181

chịu khổ, người mới mười bảy mười tám mà cứ như đã đẻ một hay hai con
và bị hậu sản. Đúng! Cái Con trán nứt ấy, tuy Xim không cho mẹ biết gì về
công việc của nó, nhưng qua ý tứ và lời dặn của Xim, mẹ La cũng mong
manh thấy phần nào sự quan trọng của người sẽ liên lạc với mẹ.

Còn Dâng, vốn đã dút dát, e thẹn, nên khi thấy cái người đến địa điểm

của mình và nói đúng mật hiệu liên lạc lại là mẹ La, chính thật mẹ La, thì
Dâng càng ngạc nhiên và vui mừng phải nói là vô cùng. Hôm nay Dâng
vẫn mặc áo cánh nâu, quần thâm và không chùm khăn vuông. Dưới vành
khăn rất lẳn, tóc ngôi rẽ giữa, vết sẹo càng rõ, nhưng gương mặt ngăm
ngăm nâu thấy sáng sủa hơn cả đôi mắt lấp lánh, tinh anh khác hẳn trước,
tuy vẫn hiền hiền dại dại.

- Bá vào trong lán này với con, à bá có phải vội về không? Dâng đỡ

đòn gánh cho mẹ La, kéo vào ngồi ở bực đá dưới một gốc cây xoan tây,
trong lán bỏ không.

Mẹ La giở trầu ra:

- Cô ăn miếng trầu với tôi nhé.

- Vâng bá cho con xin.

Lâu lắm mới lại ăn trầu, mặt mày Dâng phừng phừng, trong người

cũng vậy.

- Bá này, chị Hiền có nhắn gì không?

- Nhắn thì vẫn cứ nhắn, nhưng công việc thế nào thì chỉ có cô biết.

Chuyến này toàn truyền đơn đấy. Còn sách thì tôi chuyển chuyến sau.

- Toàn truyền đơn hả bá! Thích quá bá ạ! Chúng con đang mong.

Sợ mình quá trớn và lộ bí mật, Dâng nắm lấy bàn tay mẹ La:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.