NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 206

thêm những ngọn rau muống, nhủ tiếp: "Thôi, được buổi nào quý buổi ấy,
được chữ nào quý chữ ấy, nhất định ta phải đóng vở bảo cái Lu học".

Sống lưng La đã rộm rộm không thể chịu được. Nắng chiếu đúng vào

gáy La. La khỏa khỏa kỹ rau dưới suối, rửa mặt mũi chân tay rồi xách làn
về. Bữa nay bác Kiến An đi lĩnh xẻng cuốc, mai mới về. Nhưng La vẫn lấy
gạo đủ ba người ăn. La luộc rau, đánh dấm với ba quả sấu, rang lạc giã với
muối rồi thổi cơm. Chợt La thấy người ớn ớn. Trán xâm xấp lành lạnh mồ
hôi. La run run, mỏi mệt, chỉ muốn được nằm vật ngay ra đất.

- Bé ơi! Bé ngồi đây trông bếp cho anh. Cơm ghế rồi, thỉnh thoảng bé

chỉ phải lấy giẻ lót tay, xoay cái nồi đi cho chín đều. Chốc nữa thì cơm
chín, bé gọi anh... Bé ơi... bé ơi... hừ hừ... anh lại phải đi nằm đây!... À bé
đừng để gà vào bới bếp, kẻo cháy nhà đấy... Ực...ực ...ực... lại phải nấu
thêm nước rồi!

La bưng cả nồi rau luộc lên uống rồi loạng choạng lên nhà, tung tung

cái chăn sợi Nam Định và đôi chiếu trùm lên người. La quặp hai tay vào
giữa hai bắp đùi, cố ghì người lại nhưng vẫn cứ run bắn lên. Cả cái sạp
cũng rùng theo, kêu cót két. Cái bé thỉnh thoảng lại trông lên nhà, nghe
tiếng anh rên và tiếng giường chiếu rùng rùng sàn sạt. Nó lại ngạc nhiên và
thương thương anh quá.

Anh La lại sốt rét rồi! Người ta bảo anh La phải chịu khó uống nước

giun sống giã thì mới khỏi, anh La cứ không chịu uống! Eo ôi! Uống nước
giun sống thì khỏi sốt rét, vậy thì mình nhất định không sốt rét đâu!

Cái Lu chất những que nứa cháy dở, thổi phù phù cho cháy lom nhom

vừa lễ mễ xoay nồi cơm.

Không đợi cái Lu gọi, thằng La cũng dậy. La dậy vì có người đến tận

giường nó lật chăn chiếu, lay vai lay đầu

nó giục:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.