NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 367

Đúng là ông ký Thái run người lên, luống cuống vì cả ngạc nhiên và lo

lắng.

Còn thêm nhiều câu chào hỏi nữa của ba quan chánh phó cẩm mà một

ai kia được nghe thì thấy như là những người quen thuộc rất thân của ông
ký Thái vậy, và nơi ông vào đây không phải là một bàn giấy tra hỏi mà là
một buồng tiếp khách. Chả thế mà cả con trai ông và ông đều được ngồi
đàng hoàng, còn không khí bắt đầu thì hồ hởi tự nhiên, như dành riêng cho
cha con ông...

Ông ký Thái còn run cả người và luống cuống vì Sơn. Ông đang được

và thật được gần gụi cái hơi hướng của Sơn, trông thấy cái mặt mũi của
Sơn. Đôi kính ông lại trễ xuống. Mũi ông hếch lên nhiều giây cứ nhấp nháy
nhấp nháy như của một con vật mẹ hít phải da thịt vật con, hay như một
người già lão háu đói đang chờ dọn bữa bỗng thấy khói cơm canh sốt dẻo.
Mắt ông chưa bao giờ lại tinh lại sáng như thế, và cũng chưa bao giờ ông
thấy cần phải tinh phải sáng đến như thế!

Này cái trán cao của Sơn khoáy rẽ bên trái, tóc vừa cuộn vừa xã như

uốn điện. Này cái sống mũi hơi gồ dưới đôi mắt xếch vừa hiền vừa dịu vừa
rất thông minh... cũng lại của Sơn... Này cái gương mặt trái xoan cũng của
Sơn mà cả ông ký Thái và bà ký Thái đều thấy những cái gì trẻ nhất đẹp
nhất của mình ba mươi năm trước đây.

Nếu như Sơn chưa được tha về và nếu như có đặc ân đặc phép thì ông

xin hãy được ở cùng xà lim với Sơn hay ngồi ngoài cửa để chỉ nghe Sơn
ngủ ngáy và thỉnh thoảng nhìn ngắm Sơn thôi! Chao ôi! Cái thằng con cấn
cơm cấn sữa! Cái thằng con gầy yếu bao phen chết đi sống lại! Cái thằng
con vợ chồng ông phải thay phiên nhau bế ẵm! Cái thằng con chính ông vỡ
lòng a, b, c, và cầm tay bút cho! Cái thằng con học cứ như có trạng trong
người và học cứ như chơi vậy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.