NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 383

không thể ai tưởng tượng được lại có một trận đấu có những người xem
như thế.

Bông Bắc Kỳ và Thăng Long đã hòa nhau 2 - 2.

Thăng Long làm bàn trước, Bông Bắc Kỳ gỡ lại, rồi mười phút trước

khi hết hiệp một, làm bàn thêm. Sang hiệp hai, tới phút 20 Thăng Long làm
bàn trả lại, để từ phút đó đến hết cuộc và phút đá thêm, cả hai cửa thành
đều sóng gió nghiêng ngả, thủ gôn, hậu vệ đều giải nguy rất lạ lùng kỳ
diệu.

Tiếng hò, tiếng giậm chân, tiếng thét... tung mũ bá cổ nhau mà nhảy

mà reo... từng tên cầu thủ kêu lên, gọi lên thất thanh với những tiếng hoan
hô và giậm đất tưởng chừng như chuyển đổ cả khán đài, vỡ cả các hàng
rào, sập hết các ghế... Cả hai đội đều được cổ vũ. Nhưng chính cầu thủ
Thăng Long lại được hô tên và hoan hô nhiều hơn, đặc biệt là hai tiền đạo
đeo số 3 và số 5 người dỏng dớt trông hiền như... học trò, và trung phong
đeo số 7, loắt choắt, cả ba đều nhanh như cắt, nhẹn như tên, lẩn tránh, tranh
cướp và phá bóng, chuyền bóng, đón bóng và công thành lợi hại khôn
lường mà vẫn rất thân thiện, quý trọng đối phương.

Trong khi ấy số 9 và số 11, số 12 của Bông Bắc Kỳ thì như ba con hổ

xám, báo đen, thừa dũng thừa mãnh, đường bóng cứ như chớp như sét,
xông xáo cứ như gió như bão, làm đảo lộn các thế hóc hiểm của Thăng
Long, và cũng hết sức tránh những sự xô xát cục súc, thô bạo, cay cú, nguy
hiểm. Cả Bông Bắc Kỳ và Thăng Long, tuy mồ hôi ròng ròng mặt và đẵm
hết người, tuy sự cố gắng làm căng tất cả gương mặt, nhưng thỉnh thoảng
vẫn có những nụ cười... Họ cười với nhau và cười cả với khán giả. Họ vừa
gạt mồ hôi mà cười.

Tan trận đấu, mọi người rùng rùng ra về, tiếng cười nói chuyện trò bàn

tán càng say sưa hả hê, càng thống khoái, càng náo nhiệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.