NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 389

NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4

Nguyên Hồng

www.dtv-ebook.com

Thời Kì Đen Tối Chương 12

Chấn giật mình, giơ ngón tay sát nữa vào khe liếp nắng để nhìn rõ

hơn. Đúng vết răng cắn, thây lẩy miếng vẩy và một lỗ sâu còn mâng mâng
máu. Chấn toát mồ hôi trán, cố nhớ lại cái cảm giác rờn rợn trong cơn sốt
hôm trước.

Chấn nóng quá, không biết có rứt xé quần áo không. Nhưng để làm

dịu sự nung nấu trong người, Chấn đã có ý nghĩ phải sao hạ được cái nóng,
và muốn hạ được cái nóng thì phải, một là có cảm giác thật mạnh át lên, hai
là rút cái "khí uất". Chấn đã đưa ngón tay trỏ cắn và cắn đến đứt thịt, máu
mặn tứa đầy miệng. Sau đấy Chấn không còn hay biết gì nữa. Rồi không
phải một giờ hai giờ, mà hình như hai ngày ba ngày, đến sáng hôm qua,
Chấn mới lại thấy mình tỉnh dậy. Chấn váng vất nhận ra được cảnh vật, sự
việc chung quanh, và bàng hoàng đếm đốt ngón tay thấy mình đã mê mệt
như thế là đúng nửa tháng.

- Cả những trận thổ huyết, kiết lỵ nặng nhất ở các nhà tù và trại giam

cũng không lâu như trận này!

Chấn lặng người đi, vừa mừng lại vừa lo. Chấn chớp chớp mắt nhìn

khắp gian nhà, từ cái giường tre Chấn đang nằm, cái chăn tải và cái chiếu
rách Chấn đang đắp, đến những bức tường đất, khung cửa song tre, tấm cửa
liếp, rồi đến cả dui kèo cột tre và mái dạ ám khói, đến những chỗ dột nát,
nắng sói vào từng lỗ to như đồng xu, với những đốm bụi sáng li ti bay khắp
xó tối. Tuy cảnh nhà đây úp súp thuộc vào hàng ấp nhái cùng khổ nhất,
nhưng vẫn làm Chấn thấy ấm cúng, thoải mái một cách lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.