NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 397

cò, các cụ ra đồng chỉ đánh mỗi cái khố và áo buồm cói cụt tay. Mấy cụ cứ
bảo cháu về ở trọ rồi dạy võ cho.

- À cái làng ở dưới chân đê ấy hở chú? Cả làng này, khắp mặt đều đi

tù...

- Sao, làm sao?

- Nấu rượu mà lại! Ngoài đê cứ nát ra vì giấu rượu. Ai đi chợ mua lợn,

thấy lợn của làng ấy, thì không còn bỏ đi sang hàng khác được! Con nào
cũng béo, cũng đỏ mòng. Chả các chú lợn được vỗ ăn bã rượu trộn cám mà
lại. Họ hồ cả lợn. Lính đoan đội đoan ta lơ mơ về khám về bắt, thì chỉ gặp
toàn đàn bà thôi. Vậy mà không bị què cũng bị quặt, có khi bị lột hết quần
áo, phải nhờ phu điếm làng khác khiêng về đồn...

- Chú ạ, dải núi ấy gọi là Nham Biền, tục truyền có một đàn trăm con

phượng hoàng bay qua nếu đỗ xuống cả thì vua sẽ về đóng kinh đô. Đã có
chín mươi chín con là xuống nhưng dân vùng nhất định đuổi, không cho
con thứ một trăm đỗ, rồi tất cả phải bay đi...

Chuyện của La như không thể dứt được. Hai người vào một quán nghỉ

chân. Uống hai viên ký ninh vàng và ăn bát bánh đúc chan với riêu cua
đang sôi âm ỉ trên bếp, Chấn vã mồ hôi thấm ra cả ngoài áo. La cứ ép Chấn
ăn thêm bánh kẹo và nghỉ thêm nữa. Khoái chí, La xin bà cụ hàng một mồi
thuốc lào, rít thật lâu rồi mới lừ đừ đứng dậy:

- Chú ơi, chú cứ đi chậm chậm. Thế nào tối nay cũng đến Đông Triều,

sớm mai là gặp bác Vy mà. Chú phải giữ sức, không thì cháu phải trách
nhiệm đấy!

Quá trưa nắng yếu, gió đồng gió sông thổi mạnh thêm. Các cánh ruộng

mới trồng đay rào rào như sóng. La đi sát bên Chấn, có lúc nắm lấy cổ tay
Chấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.