NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 406

- Các đồng chí mời nước.

Chấn vội đứng dậy, giơ hai tay đỡ cái ấm sành sứt một tai phải chằng

và đánh đai bằng mây trông lại đẹp như một thứ vò rượu quý của miền núi.

- Chào cố!... Cố cho anh em xin nào...

Ông cụ cười rất hồn nhiên:

- Khoai nhà đấy! Khoai mới dỡ đấy!

Chấn nhìn những củ khoai to nhất mới bằng chuôi dao dựa còn cả rễ

lờm xờm, hơi nóng nghi ngút!

- Nhà ăn chưa mà cố cho anh em nhiều thế này?

- À giờ chỉ độ tám giờ hơn tám giờ thôi. Đúng ngọ chúng nó mới về

ăn cơm.

Bố Vy ghé miệng vào tai ông già, nói từng tiếng một:

- Anh Năm chào lão đồng chí đấy! Anh Năm bảo lão đồng chí cho anh

em nhiều khoai quá!

Quay ra phía Chấn, bố Vy tươi cười:

- Lão đồng chí của chúng ta bị nặng tai, bà con gọi là cố Hương Điếc.

Chả là trại đây có hai cố cùng quê ở Hưng Yên và cùng gọi tên là Hương...

Ông cụ gật gật đầu:

- Phải! Phải! Tôi ở Hưng Yên! Ở cái phủ "Oai oái như phủ Khoái xin

lương" ấy.

Chấn lại nghĩ đến cái bữa tối hôm qua cả gia đình năm vợ chồng con

cái nhà đồng chí cơ sở và hai chú cháu Chấn chỉ có một rổ khoai cũng bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.