NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 444

Thanh ngồi nhìn trân trân ra ngoài trời, dưới mặt mở lại trang sổ nhỏ ghi
cái đêm Thanh ngồi rũ người trên ghế vườn hoa Nhà kèn, ngước lên cành
cây cơm nguội và đang có ý định tự tử sau một ngày vừa mệt vừa đói, thì
Dâng đi bán xôi ở ngoài đường rẽ vào, bắt gặp reo lên gọi thanh... "Đêm ấy,
trời rét, chưa khuya mà đường phố vắng ngắt, cứ thăm thẳm. Những thanh
gỗ của cái ghế vườn hoa lạnh ẩm như sắt như đá phủ băng. Dâng mặc có
mỗi chiếc áo cánh nâu, đi đất, không có khăn vuông, cái trán nứt và gương
mặt đói rét hiền dại như không dám ngước trông tôi, cả khi tôi cầm lấy đĩa
xôi nóng mà Dâng đưa ấp lấy tay tôi..."

Như trong bản thảo viết vội của một người tập nghề văn vừa muốn

giấu một số việc cho là phạm đến sự thiêng liêng của tình cảm, vừa muốn
làm văn chương, nên có rất nhiều chữ dập xóa và nhiều đoạn thêm vào.
Thanh thần mặt ra, dộng dộng quản bút xuống bàn, ghi thêm mấy dòng
nữa, khoanh vòng móc vào cuối trang:

"... Và ngày hôm nay, một ngày tháng 3 năm 1944... Dâng ơi!"

***

Dâng còn dặn Thanh rất kỹ thêm về nguyên tắc bí mật và một số công

tác. Những tài liệu Thanh nghiên cứu xong, nếu có tuyên truyền phổ biến
thì phải hết sức thận trọng sau khi đã điều tra theo dõi nhiều lần nữa những
quần chúng có cảm tình cũng như những người thân thiết nọ. Đồng thời
Thanh phải làm sao gây được cơ sở mới trong các nhà giáo và thanh niên,
học sinh, (như Xim nhấn mạnh với Dâng), và rèn cho họ được ý thức như
thế...

Dâng đi bộ ra Đồ Sơn. Chuyến xe lại chậm vì ôtô nọ chạy bằng than

lại hỏng máy, vừa phần cả khách và hàng hóa đều lèo tèo. Tay xách cái làn
nặng đã chuyển hết tài liệu cho mấy cơ sở của Vy nhớn bên Xi măng, của
Thơm trên phố Chợ sắt và xưởng dệt thảm Đờvanhxy, giờ xếp đầy những
đồ dùng của Huệ Chi và quà cho mấy chị em bạn nông dân gần nhà mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.