NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 458

Nhưng đến gốc cây thứ ba thì Tú mím ngay nụ cười, quay rộng một

vòng rồi đổi ngay bước. Tú đi lững thững, đăm chiêu, nhoi nhói cặp mắt
xuống đường nhựa.

- Thôi không được nỡm nữa. Phải tính ngay đến công việc đi. Một

phút bây giờ là vàng đấy. Một phút bây giờ là kim cương đấy! Cơ hội lên
voi đến tột đỉnh là cơ hội này đây. Nguyễn Kim Tú ơi, mày phải xử sự sao
để đừng hớ một miếng gì, một cú nào, một ván nào. Không thế thì mày là
một thằng khốn kiếp, khốn kiếp!

Tú tiếp luôn hai điếu thuốc lá Camen, lúc về lại tợp một cốt nhắc nữa.

Nhồm nhoàm từng tảng patê này đến cục xúc xích khác, Tú còn giơ những
nhát giăm bông thái rất to lên, Tú hập hập như chỉ nuốt chửng.

- Bác tài cho xe quay lại, ta đi đường trong, đường Cẩm Giàng.

- Đi đường Cẩm Giàng làm gì cơ ạ? Đường nhà quê không những xóc

chết người mà có khi lại bị xẻ, bị hố không đi được.

- Ta lại tắt qua được Hải Dương.

- Thưa, đi đường số Năm qua Bần vẫn được chứ sao? Vả lại, nếu có

lệnh gì thì ôtô nhà ta là ôtô quen, và ông thì lại có băng đeo đặc biệt của
nhà binh vừa cấp kia mà.

- Tôi có việc về đường ấy. Thôi nào, mở máy cho xe chạy ngay.

Chiếc xe còn gọi là Con cánh cam choáng lộng còn hơn cả xe đốc lý

và các chủ nhà máy sang trọng nhất Hải Phòng ấy, tuy cứ phải chồm chồm
trên con đường rải đá đã lún ngập dưới các thứ hố thứ rãnh, nhưng Tú lút
mình vào góc nệm nhung kê thêm một chăn len và một áo ba-đờ-xuy, nên
vẫn không thấy phiền muộn gì cả. Hơn nữa, bao nhiêu hình ảnh rực rỡ tươi
đẹp, lại còn như hoa như bướm phơi phới trong tâm trí và trước mắt Tú.
Đúng, lúc này một giờ là vàng là kim cương. Vàng và kim cương thật một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.