NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 533

Bảy giờ kém mười lăm...

Người bếp lặng lẽ nói với vợ Đờvanhxy cho phép bưng thức ăn lên

nhà. Mặc dầu làm bộ mặt rất niềm nở tin cậy, Đờvanhxy vẫn không giấu
được vẻ luống cuống, gian quyệt của hắn, khi người bếp ra sân, hắn lừa lừa
giấu cả vợ hắn, rón rén múc múc ba món đồ nấu đổ ra cái đĩa nhỏ cho con
mèo miêu ăn trước, đề phòng sự đầu độc, mặc dầu trăm phần trăm hắn chắc
rằng không thể vì lẽ gì mà người đầy tớ này có thể trở mặt với vợ chồng
hắn được. Ngoài đường, dãy đèn phòng thủ chụp sơn đen, bóng xỉn vàng,
đã thưa lại hỏng nhiều ngọn từ đêm qua, nên có quãng dài hàng trăm thước
bờ hè cống rãnh, cây cối đều tối như bưng. Đã thế, khu phố đây hầu hết chỉ
có nhà "tây" và các biệt thự khuất nẻo của mấy nhà giàu trên phố, vì thế các
lối ra vào ở ngõ bên trong càng lặng như chết, không một ai dám ra khỏi
nhà hay đi qua lại đây ngay từ lúc bốn năm giờ chiều. Từ ngoài cánh đồng
và đầm sen, gió thổi vào từng lớp lớp sương mù mịt.

Mặc dù vợ Đờvanhxy đã đứng hẳn lên, giằng lấy tay chồng và giữ lấy

núm bật điện, Đờvanhxy vẫn cứ mở thêm một ngọn đèn ở góc nhà phía
trong bàn ăn.

- Mày đừng lo! Tao lại một lần nữa đảm bảo với mày rằng bọn Jap

nhất định phải có chính sách khác đối với chúng mình. Chúng nó không
đến nỗi ngu xuẩn tự rào rấp hết các lối mở ra sau cuộc chiến tranh này!
Nhất là đối với Đồng minh cùng với các thế lực ở thị trường Đông Nam
Á...

Vợ Đờvanhxy chẳng nói chẳng rằng đứng dậy định ra khỏi bàn ăn.

- "Ớn quá! Đức Chúa trời ơi! Ớn quá rồi! Tôi không còn tin ở thằng

này một câu nói nào nữa! Mày làm khổ tao! Mày làm tan nát cả cuộc đời
của mẹ con tao! Trong cái nhà xăm nó đã nuôi hết con đĩ này đến con đĩ
khác là cái biệt thự có tên mỹ miều là Hoa thiên lý này, mai đây biết đâu sẽ
chính là ngục thất của tôi!".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.