NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 625

- Huế huế huế, huế huế huế... thì tôi cứ muốn làm người có tội ở thế

gian này chứ không dám lên Nước Thiên đàng sống với các thiên thần!

Trần Văn lại không thể không tưởng tượng ra Huệ Chi với gương mặt

trăng mát, lặng lẽ, kiêm nhường và ngây dại vô cùng, với cái hình hài dáng
vóc như sáp như nến như bông như sương trong bộ quần áo thường là màu
nguyệt bạch, ngồi ôm rất sùng kính bó hoa huệ trong chiếc ôtô bon bon đến
nhà thờ mà bọn trai Hải Phòng từ kẻ hơn tuổi Trần Văn hàng giáp, đến bọn
Trần Văn, đều phải băn khoăn ấm ức: Huệ Chi không bao giờ dám nhìn họ!
Cũng như không bao giờ Huệ Chi dám biết là có những đàn ông con trai
nhìn mình!

- Còn mứt đấy, có ăn không, Trần Văn?

- Mứt gì? Mứt gì?

- Mứt gừng.

- Giữa trưa, giời bức ăn mứt gừng để làm khỉ à? Chắc lại của bà ký

Thái, sợ Vũ Sinh xa nhà, nhỡ ăn uống đầy bụng hay bị cảm cúm ho hắng!

- Cứ ăn thử xem, rất tuyệt! Chiều nay phải đưa cả đồng chí Lương

nếm mới được. À, liệu sắp tới chúng mình có được đi rải truyền đơn, dán
áp phích hay treo cờ gì không?

- Cứ phải là phục tùng Tổ chức, và một khi được phân công phân

nhiệm gì thì tuyệt đối làm trọn... và đảm bảo hoàn toàn giữ bí mật!

Trần Văn lại cười:

- ... Công tác mà không giữ được bí mật, để thằng Đỗ Đức Phan nó

đón mời lên nằm chơi ở xà lim, sàn xi măng hay trong bể ét xăng của Sở
dầu, bãi Pháo thủ, Quần ngựa... à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.