NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 660

ngoài Tràng Cát, rồi cũng lập thành cả chiến khu, đánh cho Nhật bỏ bà, và
bắt nhốt lại những thằng chó thì dân mới đỡ lo đỡ khổ.

- Ai nói với bá chuyện Trung Mầu trên ta vậy?

- Mấy bà đi Đáp Cầu, Bắc Giang mua sắn, mua ngô về. Có bà được

xem cả họp tinh tinh và nghe ta diễn thuyết ở núi Phật Tích. Chuyến này
mà cô thì ở bên Đa Hội, tôi ở trên Văn Điềm, tha hồ mà đi với bà con thôn
xóm vùng chung quanh phá các kho thóc và đi...

- Mít tinh! Mít tinh!... - Dậu cười.

Mẹ Nghĩa lại véo cánh tay Dậu, cũng cười:

- Thôi tôi là tôi không nhớ được cái tên ấy đâu. Tôi cứ gọi là đi đấu

tranh... Như ngày xưa rủ nhau, kéo nhau lên đốc lý đấu tranh, lên sở cẩm
đấu tranh, bán báo quyên tiền cho Nhà máy Tơ, máy Chỉ, Sở Xi măng đấu
tranh ấy!...

Dậu càng thấy vui trong dạ. Dậu nghĩ đến những lúc này mà không có

một người như mẹ Nghĩa ở bên cạnh, khi đi lúc về, ngày mưa ngày nắng,
chuyện trò thở than thì dù được ăn đến vàng cũng chẳng biết ngon. Nhưng
Dậu càng không khỏi mủi lòng, cực thân. Làng Đa Hội của Dậu có nghề
thợ rèn, không hiểu cha Dậu túng đói công nợ cùng kiệt ra sao mà lại đem
mẹ, đem em gái Dậu vào làm phu cao su Đất Đỏ trong Sài Gòn, để đến nỗi
trước thì em Dậu bị nóng sốt chết, sau thì đến cha Dậu. Có tin mẹ Dậu đi
lấy chồng, nhưng từ ngoài Bắc, Dậu đã gửi không biết bao nhiêu thư cho
các người làng, người quen vào làm trong ấy tìm kiếm tin tức giúp, song
không có kết quả gì! Rồi Dậu nhờ đăng cả báo, đi đánh đồng thiếp, và hễ
nghe nói đâu có thầy bói thầy tướng nào hay là đến đặt lễ đặt quẻ. Và Dậu
đã vào hẳn Sài Gòn.

- Bá Nghĩa này... để qua cái mùa hè viêm nhiệt này, đến vụ mùa khi

gặt hái ngàn ngàn, bá và tôi phải về hẳn trên nhà một tháng, đi thăm các bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.