NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 687

Đám ma của Huệ Chi, Bích Nga không về được. Còn đám ma Thy San

trước kia thì Bích Nga là "cái đinh". Vì Huệ Chi bị ngất nhiều lần quá, cố
bà Đức Sinh, cha xứ và mọi người không cho đi đưa. Bích Nga mặc tang
phục bằng voan đen, đi chân đất, từ gương mặt đến dáng dấp gần như đổi
khác hẳn. Gày võ vàng, mắt sáng một cách dữ dội, hàm răng sin sít, Bích
Nga bước những bước không hề vướng vấp trong màn phương du bằng
nhung đen đính sao và hoa trắng.

"Phải! Tôi đau khổ lắm! Tôi tủi nhục lắm! Tôi nhất định không chịu

như thế nữa đâu! Tôi không thể sống như thế nữa đâu!..."

Đề phòng báo động, đám đi bộ từ nhà thờ chính đến ngã tư nhà hát

Tây và đường Cầu Đất thì chuyển sang ôtô, xe kéo. Con Cánh Cam toan
vút lên. Nhưng Bích Nga bắt thằng em Hùng phải chầu ở ôtô chở áo quan
với mình và nhất định không cho vợ chồng Tú ngồi cùng, đuổi sang ôtô
khác. Thành thử chỉ có mình cố Nhân chính xứ ngự chiếc xe bóng lộng
cũng rủ diềm nhung đen, sao và hoa trắng. Khỏi những quãng đường đông
nghịt người ở các bờ hè, các ngã tư, ôtô linh cữu ra ngoài thành phố, khi
đến sông Cầu Rào, Bích Nga bỗng như cạn hẳn nước mắt. Gió biển thổi
tung cả những vòng hoa và khăn tang, áo tang. Bích Nga trông hút về phía
lớp lớp núi đá ngoài biển và chân trời ngun ngút nắng, gương mặt càng tê
lặng:

- Hùng ơi! Chị em ta không thể nào sống như thế này được nữa...

Bích Nga cúi xuống cỗ áo bằng gỗ vàng tâm bọc một lần kẽm mới như

tráng bạc, đến giờ nước mắt lại rân rấn...

Quãng đường vào ngõ tiệm của ông trẻ cũng rất thân thuộc với Thạch.

Từ ngày ở nhà quê ra Hải Phòng ở với Kiều để theo học trường thành
chung sông Lấp, Thạch vẫn đi qua đây đến cái bãi tập thể dục trước Nhà
dây thép. Trong số những bạn chăm chỉ nhất của Thạch, đã có những người
chơi xà ngang xà dọc nổi tiếng, cử tạ rất nặng, đá bóng vào đội tuyển Bắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.