NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 727

Mặc dầu toán lính đồn lại đi như bình thường và đội anh em tự vệ thì

rất giữ gìn ý tứ, nhưng ở trong làng, ngoài phố đang im phăng phắc nhiều
nhà bỗng như nén thở, kéo tay nhau, bấm nhau, đưa mắt cho nhau ra hiệu
bảo nhau nghe ngóng, chờ đợi và cả sẵn sàng hưởng

ứng nữa.

***

Khi quản đồn Cao vừa đưa lính ra khỏi cổng thì cai nhà giấy nhỏm

dậy ngay, lạnh toát cả người.

- "Thằng Mùi nó cứ đi! Nó cứ đi! Việt Minh có động dạng gì đâu mà

nó phải đem lính đi. Hôm nọ nó về Hải Phòng với thằng chú nó để làm gì?!
Hay nó cũng xin xỏ gì thằng Bốn Mắt? Bề ngoài nó cứ ra vẻ thơ thơ phú
phú, phú phú thơ thơ, không chừng nó chụp người ta còn nhanh hơn cả beo
cả sói. Chả thế mà thằng huyện phái người khiêng cả lợn đến cầu thân với
nó, còn mấy thằng quan Nhật ở Quảng Yên, Hải Dương hay Hải Phòng đi
công cán qua, lại chuyện riêng với nó hàng giờ, thân mật cứ như đối với tay
chân hạ thuộc của mình lâu rồi!"

"Hừm! Hay chuyến này nó sắp sửa nhảy lên Hà Nội hay Lạng Sơn

đóng quan một quan hai, và nó chính là người chân trong, giấu mặt của Đại
Việt hay Phục quốc cũng nên. Không để tỏ ra mẫn cán và trung thành, thì
việc gì phải dẫn lính đi đêm đi hôm thế này?!"

Một, hai, ba, bốn... mười, mười hai... mười sáu... hai mươi lăm... ba

mươi, cai nhà giấy nhặt hạt chè thứ ba mươi mốt bỏ lại vào cái lọ bằng sứ
men rạn rồi lấy mẩu túi vải đựng chỗ hạt chè, súc ấm tích ủ trong cái giành
đan rất kỹ rất chuốt, đã quang dầu lại hun khói bóng như sừng, pha đầy ấm,
rót vào chiếc chén đựng liền với ấm tích, nhấm nháp như uống rươu. Cây
đèn tây cũ bằng đồng trước kia ở bàn phó quản, nay về tay cai nhà giấy lau
cọ đánh thuốc đỏ lộng soi gương được. Ánh sáng qua cái chao giấy bóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.