NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 812

Nhong nhong ngựa ông đã về

Cắt cỏ Bồ Đề cho ngựa ông ăn.

Qua mặt sông lừ lừ nước lũ đỏ như son mài, như gạch giã, tiếng loa

của Lê Lợi, Nguyễn Trãi gọi vào Đông Đô cho Vương Thông phải mau
mau mở cửa đầu hàng để sống.

Nước sông hôm nay càng cao, những nhà gan nhất cũng phải chuyển

đồ đạc lên bờ đê. Dọc đường Yên Phụ, ga Đầu Cầu, Cột đồng hồ, đồng bào
dưới bãi Nghĩa Dũng, Phúc Xá, Cơ Xá, Phà Đen đã đưa bố mẹ già và con
bé lên ăn ngủ ở các hàng hiên. Khói bếp và chó cắn lợn rít ở chân đê, trên
bờ đê. Trẻ con khóc rười rượi, trần truồng. Những tấm liếp không đủ che
chiếc chõng. Một ông già gõ gõ ống bơ "rinh tùng rinh, tùng tùng xòe" dỗ
thằng cháu gầy rạc như con nhái. Một bà, trông giống như bá Nghĩa rằng,
vấn khăn trắng, yếm rách buộc túm, quần vá không biết bao nhiêu là
miếng, ngắn hũn, ôm một thằng bé cũng như con nhái, rung rung hát ru...
Trước mặt bà, sông Hồng nước lũ và vùng trời màu chì lởn vởn như là
khói, càng trông xa, càng thấy thấp, nặng trĩu.

... Quang Trung đánh tan hơn hai mươi vạn quân Thanh, xác giặc ngập

tắc cả một quãng sông. Mồng năm tết, tết Kỷ Dậu. Tết 1789 của Việt Nam.
Sông Hồng! Một đầu mùa xuân thật là xuân.

"... Ở kho Cột đồng hồ này, hơn hai tháng trước đây, dân chúng bất

chấp cả lính Nhật gác, cứ xông vào phá cướp lấy gạo. Không biết gia đình
ông cụ mù và bà mẹ giống như bá Nghĩa rằng ở dưới bãi kia có ai đi
không? Hôm ấy mình không vào Hà Đông, cứ ở nhà xuất bản đường bờ
sông này, thì sung sướng bao nhiêu.

"... Ăn cỗ một trăm ngày thằng Hoài Giang trở về nhà, sao mà vẫn

thấy buồn, thấy giận! Nó sợ liên lụy vì ông ký Thái là anh họ thì bị bắt, con
ông ký Thái là thằng Vũ Sinh thì bị truy nã, và cũng sợ vì cả mấy thằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.