NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 85

thế giới và phong trào cách mạng. Lần trước ở một cửa rạp chiếu bóng, lần
sau đi trên đường cạnh Nhà hát Tây xem lễ Săngti năm 1940, sau tháng
Pháp thua Đức, Paris tuyên bố bỏ ngỏ. Và lần cuối cùng lâu nhất là lúc nghỉ
đấu trong buổi đá bóng của đội Hà Nội và đội Hải Phòng đi xem năm
ngoái.

Hy vọng lại bắt liên lạc với Chấn thì không được rồi. Còn với Cam,

trong lúc đang khủng bố này, phải cẩn thận lắm. Vụ bắt năm kia, tuy chỉ
tình cờ thôi, cả Cam và Sơn lên sở mật thám, là một báo động nghiêm khắc
cho không riêng hai thằng mà còn cho tất cả bọn thanh niên như Cam, Sơn.

- Cam ơi! Còn mày để liên lạc mà cũng mất nữa thì tao nhất định phải

bỏ nhà đi thôi!

Nghĩa là Sơn sẽ trốn đi làm ở mỏ than, bến tàu, nhà ga hay bất kỳ nhà

máy nào xa Hải Phòng càng hay. Đây Sơn sẽ vô sản hóa như những đồng
chí năm 29 - 30; đây Sơn sẽ được Tổ chức theo dõi, thử thách. Mặc dầu đế
quốc quỷ quyệt, tàn bạo đến mức nào nữa, hay cho dẫu Sơn tự động hoạt
động chỉ được một vài tháng rồi bị bắt, bị tù hay đi trại giam, Sơn cũng vui
lòng.

Gió càng thổi táp vào mặt Sơn.

"Mày không được sống như thế này nữa! Mày không được sống như

thế này nữa". Chẳng những trong tiếng gió có Cam thân cận của Sơn nói,
mà mọi người chung quanh Sơn, những người lao động đói khổ, bị bóc lột,
bị áp bức, những thanh niên trai gái lành mạnh trong trắng, họ vẫn tin cậy
Sơn, theo dõi Sơn, đều nói với Sơn như thế.

- Kìa kìa cháu Sơn nó đã về. Nó lại thổi sáo đấy. (Lê Thị Thảo Minh

xếp xếp khăn bông dấp nước nóng sực mùi xà phòng thơm, bả lả gọi một
bà người họ). Bà sang gọi cháu ăn cơm, các anh các chị ấy đã xuống cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.