NGUYÊN HỒNG TUYỂN TẬP TRUYỆN LẺ - Trang 52

Hòn Gai, ngày 20 -8-38.

Anh Hưng,

Đẻ tôi đã ra rồi. Bà ra để trả lời bức thư tôi gửi đã bốn tháng nay,

khoảng thời gian mà lòng mong mỏi của tôi đã tê dại đi vì nung nấu. Hưng
thân mến và tin cậy của Hiệp và Trinh, đến đây là tôi tới tận cùng sự quyết
liệt với gia đình; vì đẻ tôi đã trở về một cách buồn thảm với những ý định
khăng khăng của bà là tôi phải lấy Thi, trông nom nhà cửa hàng họ cho bà,
nếu không thì mẹ không nhìn con và con không có mẹ.

Mau đưa đây, anh Hưng! Bàn tay giúp đỡ của anh! Hiệp giờ này chỉ

còn biết làm theo lý trí để tìm thấy một ý nghĩa của đời mình. Hiệp không
còn nhận gì của thầy đẻ Hiệp nữa mà sẽ cùng Trinh với hai bàn tay trắng
sống với nhau trong tình thương yêu cho tới phút cuối cùng, bất chấp mọi
nỗi gay go cản trở. Hiệp thấy nghẹn ngào vì đau khổ và lo sợ lắm, nhưng
Hiệp phải đứng thẳng, phải thắng.

Anh Hưng! Cả Hiệp và Trinh, trong gần hai năm quen biết nhau đây,

chúng tôi thế nào anh đã rõ. Hai tuổi trẻ, hai con tim, càng ngày càng thắt
lại với nhau, hun đốt thêm cho nhau những ngọn lửa sôi nổi của thiết tha và
tin tưởng. Nếu chúng tôi kẻ nào cũng dưới cái tuổi hăm mốt, hăm hai,
chúng tôi sẽ không dám thốt ra những lời này đâu. Tính gộp lại, chúng tôi
được đúng bốn chín năm rồi. A! Bốn mươi chín năm! Chả nhẽ chúng tôi
không rút ra trong đó một chút gì của sự sáng suốt và vững chãi, sau bao
nhiêu phen bâng khuâng và choáng váng chạy theo những cái viển vông,
phù phiếm mà những lúc bắt hụt và chợt tỉnh, đã tê tái, đã phải khóc, đã
phải có những lời thề hằn học với mình.

Chúng tôi đã đến độ không lấy nhau không được rồi! Mà anh Hưng,

trong cái độ đó chúng tôi rất ghê sợ gớm ghiếc là phải lìa bỏ nhau hay chết
vì không gần nhau! Nhưng, anh Hưng, về phần Hiệp, Hiệp nhất định làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.