NGUYÊN HỒNG TUYỂN TẬP TRUYỆN LẺ - Trang 55

Xuân sao lại không gần gụi chúng tôi hơn nữa, sát cánh thêm với chúng tôi
nữa trong cái lúc đau khổ nghẹn ngào này?

Xuân! Xuân nên bớt phần tôi để viết cho Trinh thì hơn. Trinh phải cần

nhiều gấp mấy tôi, những giảng giải, khuyến khích, an ủi và nâng đỡ. Đau
đớn và chua xót! Sao không riêng mình tôi chịu đựng tất cả mọi nỗi khốn
cực để Trinh khỏi phải quằn quại, quằn quại nhầu nát, mòn mỏi cả người
chứ không như tôi còn có thể lấy lý trí mà đàn áp nổi những nghiến đứt của
lòng?

Trinh đương đợi Xuân đấy! Xuân nên viết ngay đi. Và đây, thay Trinh,

tôi cám ơn Xuân bằng cả một lòng biết ơn đẫm máu của tôi.

Bắt tay Xuân rất chặt: Hiệp

***

... Minh, sau này tôi không nhận được gì của Hiệp nữa. Tôi đã viết thư

hỏi Trinh nhưng chính Trinh cũng không được biết một chút nhỏ về Hiệp.
Rồi cả Trinh cũng thôi viết cho tôi say ngày Trinh đi lấy chồng từ bấy đến
nay.

Vị hôn phu của Trinh này bằng tuổi Trinh, khỏe mạnh và lanh lẹn lắm.

Rõ là một trai trẻ yêu đời và sốc vác. Y làm việc ngay tại Haiphong cho
một hãng ôtô. Đám cưới tôi không được dự, nhưng nghe nói vui lắm, vì
toàn là thanh niên họp mặt trong cái bữa tiệc vì tiếng cười nói giòn tan gấp
nghìn tiếng pháo. Mẹ Thiện-tên chồng Trinh-vừa ngỏ lời thì mẹ Trinh nhận
ngay. Thiện cũng bồ côi cha và không có một tấc đất, một đồng vốn. Chính
mẹ Trinh phải bỏ thêm ra hơn trăm bạc để mua phụ bánh chè, trầu cau và
làm tiệc, vì bà không đòi của nhà Thiện một đồng nào ngoài những đồ dẫn
lễ tùy ý mẹ Thiện sắm sửa.

Nhưng một buổi chiều tôi đã gặp Hiệp. Tôi đã giật mình vì Hiệp trỏ

một người đàn bà da nâu xạm, mắt sếch, đã đứng tuổi, giới thiệu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.