NGUYÊN HỒNG TUYỂN TẬP TRUYỆN LẺ - Trang 56

- Đây nhà tôi.

Và một đứa bé đương đùa với con chó xồm lông:

- Đây cháu lớn của chúng tôi. Còn cháu bé hãy còn ngủ trong nôi kia

kìa.

Tôi cúi đầu chào vợ Hiệp. Vợ Hiệp tươi cười đáp lại rồi tức tốc ra chợ

gần đấy mua thêm thức ăn làm cơm vì tuy lúc đó Hiệp về tầu chiều nhưng
trời còn sáng lắm. Tôi được biết Hiệp làm thư ký cho xưởng máy gần đấy,
còn vợ HIệp là một chị cu ly cùng sở Hiệp. Chị bị chồng bỏ, và thằng bé
lớn kia chị nhất quyết giữ nó bên mình. Đã hơn ba tháng, vợ Hiệp phải nghỉ
nhà vì đẻ đứa con gái đầu tiên với Hiệp.

Khi bắt tay từ giã nhau, Hiệp đã nhìn thẳng vào mắt tôi, cười một nụ

cười mở rộng như không bao giờ hết trên gương mặt nâu giòn và sáng:

- Có dịp vào Vinh lần nữa, anh nên ghé chơi với chúng tôi ít ngày. Hay

tiện ra anh muốn làm ở đây với tôi cũng được. Lương sáu hào một ngày
thôi, nhưng miễn là mình có sống để đợi một việc khác, một ngày khác. Và
tôi xin lỗi anh cùng tất cả những bạn quen vì sự sao lãng thư từ của tôi. Vả
lại-Hiệp cất tiếng cười giòn một lúc mới nói tiếp-cũng chẳng có gì đáng để
viết cho chúng bạn nhất là cho Xuân, ngoài sự kiếm sống, ngoài những
rung động mới lạ với cuộc sống mà tôi chưa súc cảm chín chắn nên không
dám cầm bút.

Hiệp lắc rất mạnh tay tôi làm lồng ngực thây lẩy hai ... của Hiệp rung

lên sau lần áo cụt tay mỏng:

- Xuân ra Bắc được mạnh khỏe nhé! Phải mạnh khỏe hơn tôi đây này.

Xuân trông có phải người tôi dạo này nở nang, và chắc chắn khác hẳn đi
phải không?-Hiệp ngừng nói, trỏ ra dòng sông lộng gió cách nhà Hiệp
không xa lắm.-Ngoài giờ ngồi bàn giấy là tôi xuống xưởng thợ tập quai búa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.