NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 110

Một tay Trình Nghi Triết đang gõ gõ mặt bàn, miệng thao thao bất tuyệt,

chẳng rõ là đang hồ ngôn loạn ngữ hay giảng giải đạo lý gì.

Người thông minh không phải là không bao giờ phạm lỗi, cũng không

phải không có khuyết điểm, mà là biết cách biến khuyết điểm thành ưu
điểm.

Chỉ cần có thể chuyển bại thành thắng "Hồ ngôn loạn ngữ" cũng tốt.

Nhưng Bạch Năng Ngôn cũng không được sự tự tin như các thuyết gia

nổi tiếng, nên vừa bước ra đến cửa, cô đã níu tay Uông Đàn.

- Cô thấy biểu hiện của tôi thế nào?

Uông Đàn nhìn cô bằng ánh mắt bái phục, vỗ vai cô nói:

- Rất rất tốt nhé. Cực kỳ tốt.

Bạch Nặc Ngôn nghi ngờ nhìn lại:

- Cô đang an ủi tôi đấy hả ?

Uông Đàn ngây người nhìn Bạch Nặc Ngôn, hỏi:

- Cô không hề tin tưởng vào bản thân.

- Toàn bộ sự tự tin của tôi đều vừa được sử dụng hết xong, bây giờ nó đã

trở về giá trị âm rồi.

Giờ phút này họ chẳng thể làm thêm bất kỳ điều gì, chỉ có thể ngồi đợi

kết quả được công bố, cảm giác này thật giống như khi đi phỏng vấn, phấp
phỏng chờ người ta đánh giá biểu hiện tốt xấu của mình.

Khi ra đến thang máy, Bạch Nặc Ngôn chợt nhớ ra điều gì đó, vỗ vai

Uông Đàn nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.