NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 161

Bạch Nặc Ngôn một thân một mình tự đi đến trường đại học, một mình tự

báo danh, một mình tự xách nhiều hành lý đến vậy.

Cô muốn tiến lên giúp đỡ cô ấy, nhưng hai cô vốn chẳng quen biết, đối

phương còn chưa mở miệng, mà lòng cô sao cứ không ngơi áy náy.

Cô cũng không hiểu tại sao, hình ảnh của cô ấy lại in đậm sâu sắc trong

tâm trí cô đến vậy, nên cô luôn muốn đối xử với Bạch Nặc Ngôn thật tốt,
thật thật tốt. Tuy Bạch Nặc Ngôn không bao giờ nói ra, nhưng cô có thể
khẳng định, hoàn cảnh của Bạch Nặc Ngôn không tốt đẹp gì, thậm chí có
thể cô ấy xuất thân từ một gia đình thiếu hoàn chỉnh.

Nên khi thấy Bạch Nặc Ngôn bỏ đi, trái tim cô rất đau đớn. Hai nữ sinh

còn lại chẳng yêu mến gì Bạch Nặc Ngôn, thậm chí các cô ấy không tiếc lời
miệt thị " Cái kiểu người đó, có tốt với cô ta nữa, cô ta cũng chẳng thèm
nhận đâu"

Dù Giang Tang Du không thêm bất cứ lời nào, nhưng cô biết, những lời

nói xấu sau lưng của các cô, Bạch Nặc Ngôn nhất định sẽ luôn đặt trong
lòng.

Cô lại tự vấn lương tâm, cô đúng là đã sai rồi, tại sao cô lại trách Bạch

Nặc Ngôn chứ. Dù Mạnh Tân Duy thích Bạch Nặc Ngôn, nhưng đó đâu
phải lỗi của Bạch Nặc Ngôn chứ, cô không nên trút toàn bộ ghen tị và thù
hận lên cô ấy. Tình bạn vốn quan trọng nhất, tại sao cô lại để bản thân làm
ra loại chuyện xấu hổ thế này.

Chuyện ngoài ý muốn của Giang Tang Du chính là, ngay hôm sau, thậm

chí Bạch Nặc Ngôn còn xin chuyển chuyên ngành, đến mức này thì cô
không nhịn nổi nữa, cô tìm gặp Bạch Nặc Ngôn bằng được.

Sau khi tan học, cô chặn Bạch Nặc Ngôn ở ngoài cửa lớp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.