NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 162

Bạch Nặc Ngôn chỉ lướt mắt nhìn cô, ánh mắt rất lạnh nhạt, vẻ mặt rất

thản nhiên.

- Tôi rất muốn xin lỗi cô, cô không nên đối xử với cô như vậy. Chúng ta

xí xóa nhé, quay lại giống như trước được không?

Giang Tang Du suy đi tính lại cũng không biết phải mở miệng thế nào, cô

rất ảo não, chỉ biết lựa lời nói vậy.

- Tôi chẳng nhớ cô đã sai chỗ nào.

Bạch Nặc Ngôn xiết chặt thêm quyển sách trong tay.

- Ý cô là đã tha thứ cho tôi rồi phải không?

Cô mừng rỡ, bạn bè sao có thể tuyệt tình với nhau thế chứ.

Bạch Nặc Ngôn lắc đầu:

- Cô hiểu lầm rồi, ý tôi là cô vốn không tồn tại trong cuộc sống của tôi.

Giang Tang Du nhíu mày:

- Cô vẫn giận tôi à? Tôi biết tôi sai rồi, cô tha lỗi cho tôi nhé.

Bạch Nặc Ngôn nhăn mặt, hít sâu rồi nói:

- Cô có thể đừng mãi cái kiểu ngây thơ vô tội như vậy được không?

Ngữ khí của cô rất cay nghiệt, Giang Tang Du chỉ còn biết đứng ngây

ngốc nhìn cô.

Bạch Nặc Ngôn đã định xoay người bỏ đi, nhưng lại sợ Giang Tang Du

vẫn tiếp tục lằng nhằng, nên quyết định một lần nói rõ luôn mọi chuyện:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.