NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 163

- Cô biết không? Tôi ghét nhất là cái điệu bộ ngây thơ vô tội lương thiện

thục nữ của cô đấy. Cô muốn cho cả thế giơi biết cô tốt đẹp chứ gì, nên cô
mới đưa người ta hết cái này đến cái khác, mà chẳng thèm xem người ta có
cần không. Cứ nhìn cái bộ dạng Thiên sứ của cô ấy, như thể toàn bộ người
trên thế giới phải luôn luôn che chở chăm chút cho cô vậy. Điều kiện gia
đình cô tốt, cha mẹ yêu thương cô, cô muốn gì được nấy, dĩ nhiên cô có thể
lương thiện vô cùng. Nếu tôi được sinh ra và lớn lên trong hoàn cảnh đó, so
với cô tôi còn có thể trở nên tốt đẹp hơn cơ. Nhưng vì tôi không bao giờ có
những thứ đó, nên cô đừng đem mấy thứ của cô ra kích thích tôi chứ. Trời
sinh tính tôi đã hay đố kỵ, hay ghen tức rồi, tôi không thể chấp nhận bất kỳ
ai sống thoải mái hơn tôi đâu, nên cô đừng lượn lờ cạnh tôi làm tôi ngứa
mắt nữa. Mỗi lần thấy cô, trong lòng tôi chán ghét vô cùng, mà còn phải giả
vờ tươi cười với cô. Tôi hiện giờ không thích giả dối đâu, nên cô làm ơn
tránh xa tôi ra.

Khóe mắt Giang Tang Du hồng hồng:

- Tôi đâu có... Tôi chỉ muốn giúp đỡ cô, thấy cô vất vả như vậy, nên tôi

mới mua thêm cho cả cô...

Hai mắt Bạch Nặc Ngôn trợn trắng:

- Vừa rồi tôi không hề phủ nhận sự tốt bụng của cô nhé, nhưng cô đừng

có tỏ ra khinh người như vậy. Cô vốn tốt đẹp, trời sinh tính tôi đã ác độc, cô
đừng có đòi làm bạn tôi.

Bạch Nặc Ngôn còn muốn nói tiếp, nhưng Giang Tang Du đã níu cánh

tay cô:

- Tôi không tin, cô không phải người như thế, có phải có chuyện gì xảy ra

không? Cô nói cho tôi biết đi, tôi có thể giải thích giúp cô mà.

Bạch Nặc Ngôn hất tay Giang Tang Du ra:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.