NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 251

Đôi mắt Giang Bác Nghi ánh đỏ hồng, ông vội nhắm mắt lại.

Bạch Văn cũng không biết rốt cục tận đáy lòng bà Bạch Văn đã từng oán

giận người đàn ông này chưa, nhưng cô chắc chắn bà vẫn luôn yêu ông. Có
bao nhiêu người đàn bà tình nguyện hiến dâng tuổi thanh xuân của mình
cho một người đàn ông, dù biết rõ ông đã ở bên người phụ nữ khác, ông đã
có gia đình mà vẫn nguyện ý sinh con đẻ cái cho ông.

Tên của cô là Bạch Nặc Ngôn - lời thề nguyện. Cô biết, Bạch Văn đã

thực hiện được lời hứa của bà đối với tình yêu đầu tiên của bà, bà dành cả
cuộc đời để yêu một người, một đời một kiếp bà chỉ nguyện yêu ông, Bạch
Văn đã làm được, bà đã không phụ tình tình của bà.

Thật ra nếu không phải bất đắc dĩ, Bạch Văn sẽ không để cho Giang Bác

Nghi biết sự tồn tại của cô. Nhưng hết lần này đến lần khác, trong lòng
Bạch Nặc Ngôn càng thêm oán hận.

Thế nhưng cả đời này cô không có cơ hội hỏi Bạch Văn, tình yêu của bà

dành cho Giang Bác Nghi như thế nào.

- Người đối với mẹ chỉ còn lại hối hận thôi sao?

Bạch Nặc Ngôn đối diện với ánh mắt hoài nghi của Giang Bác Nghi.

- Chỉ là ân hận thôi sao

Giang Bác Nghi thở hài:

- Hai mươi năm trước cha đã phụ bạc tình yêu của mình, hai mươi năm

sau cha lại phụ bạc cả phần sinh mệnh thuần túy của cha.

Tình yêu không phải là duy nhất, là toàn bộ cuộc sống.

Hồi ông và Bạch Văn yêu nhau, sau đó ông ra nước ngoài, còn bà tốt

nghiệp đại học trở về quê dậy học trong một trường học nhỏ của thị trấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.