NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 249

- Cha nghe Giang Tang Du kể chuyện, cuộc sống của con bây giờ không

tệ, con vừa sáng tác, vừa soạn nhạc, còn có thể vừa hát vừa nhảy nữa.
Album bán rất chạy, liveshow cũng cháy vé. Cha rất mừng cho con, có thể
tđạt được những thành tựu này, cha rất tự hào về con.

Bạch Nặc Ngôn hơi cau mày:

- Chắc là do con may mắn, ông trời đã tích cóp toàn bộ những may mắn

từ bé đến giờ bù đắp lại cho con.

Sau khi Giang Bác Nghi nghe được những lời này, sắc mặt ông trắng

bệch:

- Cha thật có lỗi với con, cha đã không hoàn thành trách nhiệm của người

làm cha, để con thiếu tình thương của cha từ nhỏ đến lớn, khiến con trở nên
tự lập, phải tự làm tự chịu.

- Vậy thì đã sao? Con vẫn tốt.

Giọng cô rất bình tĩnh, nhưng chính sự bình tĩnh đó không từng gia tăng

cảm giác đau lòng của Trình Bác Nghi, cũng khiến chính trái tim cô trở nên
băng giá. Từ nhỏ cô đã tự nhủ với bản thân, nếu một ngày cô được đứng
trước mặt người cha ruột này, cô nhất định sẽ lớn tiếng mắng ông ta một
trận, vì ông đã đang tâm bỏ vợ bỏ con, mắng ông ta là đồ đàn ông phụ bạc.
Cô sẽ đem toàn bộ sự khổ sở từ nhỏ đến lớn cô đã phải chịu đựng nói cho
ông ta biết. Chuyện sau khi sinh ra cô, mẹ bị cả làng mắng chửi là thứ đàn
bà lăng loàn trắc nết, ngoại trừ người nhà không ai chịu giúp đỡ bà. Ngay
tháng đầu sau khi sinh, mẹ cô không chỉ cho cô bú, còn phải tự tắm rửa giạt
tã cho cô. Cô được sinh trong mùa đông cực rét, giặt tã cũng chẳng dễ dàng,
mẹ cô lần nào cũng nhóm than pha nước, thậm chí nhóm lò giặt tã đến nửa
đêm. Bởi vì, mẹ cô nhất quyết sinh cô, nên khiến ông bà ngoại bất hòa,
không chịu nhìn mặt mẹ cô. Sauk hi sinh ra cô sức khỏe của mẹ rất kém,
bệnh lớn bệnh nhỏ không ngừng. Từ khi một tuổi, mẹ cô bắt đầu đi làm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.