NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 417

Bữa tiệc liên hoan hôm đó, cô ăn mặc và trang điểm rất đậm, như đang

hận không thể khắc sâu trong đầu tất cả mọi người ở đây ghi nhớ dáng vẻ
của cô sau khi hóa trang, để bất cứ ai cũng không thể nhận ra cô nếu không
trang điểm.

Trên đường đến bữa tiệc, cô trực tiếp bỏ trốn, cô không thích cách bàn

giao hoàn thành nhiệm vụ thông thường.

Cảm giác khi ấy rất vui nhé, giống như hồi học tiểu học, cô vẫn hay trốn

học, rõ ràng cô luôn muốn làm trò giỏi, nhưng vẫn trốn học như thường.

Cô tháo trang sức ra, cùng Mạnh Tân Duy chạy như điên trên đường, cô

bỗng nhớ đến cuộc thi chạy marathon 2000m hồi sơ trung, đã từ rất lâu cô
chưa chạy lại như vậy.

- Chúng ta đến một bar nào đó đi.

Cô thở hồng hộc.

Ngày mai anh nhất định sẽ về rồi, cô còn phải ở đây một vài ngày nữa

mới đi.

Anh gật đầu, hơi thở nhẹ.

Trong con người Bạch Nặc Ngôn có rất nhiều hệ số không an phận, cô

thích làm gì sẽ làm thế. Hoặc có Mạnh Tân Duy bên cạnh, cô càng chẳng
biết sợ gì hết.

Cô vào một bar ngay đối diện.

- Rượu, cho loại cao cấp nhất.

So với rượu, cô lại càng thích vẻ đẹp của rượu khi được pha chế với

nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.