NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 430

- Bởi vì anh Mạnh kia vứt cô ở thành phố H, khiến cô phải một mình đi

du lịch ở đó, nên cô ghen ghét người ta yêu đương ân ái ư?

- Tôi không ghen tị, càng không ngưỡng mộ.

Cô trừng mắt nhìn Uông Đàn lần nữa, rất muốn nói một câu : tôi hận.

- Ái chà, cô đừng nóng nhé, đấy là anh Mạnh phải về xử lý sự cố rất gấp

ở công ty, đâu thể ngày ngày vui đùa với cô, vì rất nhiều lý do, ôi lý do vạn
tuế.

Bạch Nặc Ngôn lắc đầu:

- Cô cứ ngồi đấy mà mơ tiếp đi.

Bạch Nặc Ngôn nằm trong phòng rất lâu, không sao ngủ được, lăn qua

lộn lại vì nội dung trong bài báo vừa xem. Cái đồ Trình Nghi Triết vĩ đại
nhà ngươi, cô biết anh ta lâu đến thế, sao cô không nhận ra anh ta có tinh
thần cứu người quên thân, không hề nao núng thế nhỉ.

Thế sao không vỡ đầu mà chết luôn đi?

Hay là tàn phế cũng tốt.

Cô ôm chăn lăn lộn một vòng, thầm tự mắng bản thân lòng dạ độc ác.

Cuối cùng, cô chỉ còn biết đi tắm rửa, thay một bộ quần áo tử tế, vội vàng

chạy đến bệnh viện.

Người ta coi cô như đồ chơi, cô lại coi người ta là bảo bối, nên người ta

mới nói, cô rất thích bị coi thường.

Cô tự nói với bản thân, cô muốn đi cười nhạo cái bộ dạng bỉ ổi trong bộ

đồ bệnh nhân kia của Trình Nghi Triết .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.