NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 498

Ngay chính giây phút anh ngồi xổm xuống, dùng chiếc khăn tay quý

hiếm được sản xuất với số lượng có hạn lau dấu vết đang chảy trên chân cô,
động tác của anh vô cùng nhẹ nhàng. Có lẽ sai lầm từ đầu chính ở cảm giác
của cô, cô cho rằng trong giây phút đó, anh đã thật sự chân thành yêu
thương cô.

Vì một giây phút dịu dàng của anh, lòng cô âm thầm khắc lên một cái

tên.

Giữa người với người, nếu không thể trở thành tình nhân, giữa họ không

chỉ thiếu một chút dây dưa, thiếu một chút tình yêu, có lẽ còn thiếu một
chút may mắn.

Mà giữa hai người, toàn bộ đều trọn vẹn, nhưng tình yêu lại chỉ thuộc về

một phía là cô.

Chỉ một giây phút dịu dàng ấy, đã trở thành kỷ niệm vô giá, mãi mãi in

sâu trong trái tim cô.

Nhưng cô không muốn mãi trầm luân trong biển tình, nên cô đã ra đi, vì

cô hiểu rằng, họ không phải là những người trên cùng một thế giới, cô
không muốn bắt bản thân phải thực hiện những yêu cầu quá đáng để níu giữ
con người ấy, kể cả đó là từ bỏ, hay theo đuổi. Có lẽ giờ phút này, cô đã có
thể kiên định, yêu thương hay gắn bó sẽ chỉ dẫn cô đến một con đường duy
nhất.

Lần đầu tiên gặp gỡ là một sự trùng hợp, nhưng nếu lần thứ hai lại là sự

trùng hợp, vậy lần nào họ gặp nhau cũng đều là duyên kỳ ngộ sao?

Không phải, dĩ nhiên cô biết là không phải.

Tựa như lời những người già trong làng từng nói, duyên phận là do trời

định trước, dù con không muốn tin, nhưng sâu thẳm tận đáy lòng có một
người khiến con vẫn luôn âm thầm chờ đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.