NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 499

Giờ phút này, Trình Nghi Triết đang đứng cách cô không xa, tóc anh vẫn

nhỏ nước ròng ròng, đầu anh chưa được lau khô, nước chảy men theo cổ
anh, tạo thành một đường viền tinh tế. Có lẽ dường như anh không hề quan
tâm, anh vẫn bình tĩnh nhìn cô, khóe miệng anh hơi nhếch lên thành một
đường cong, nhưng cuối cùng vẫn không phát ra tiếng cười.

Cô không tìm thấy bất kỳ sự thay đổi biểu cảm khác biệt nào trên khuôn

mặt anh.

Cô day day lại hai mắt, cô rất hoài nghi hình ảnh trước mắt lúc này.

Cô nhanh chóng dời tầm mắt, cô nhìn một vòng quanh căn phòn gọn

gàng ngăn nắp, anh vẫn giữ nguyên một tư thế từ nãy đến giờ. Ánh đèn
tường màu tím mờ ảo, cô rất thích màu sắc này. Căn phòng cũng không quá
rộng, nếu quá lớn cũng sẽ thật quạnh quẽ, có lẽ chỉ như vậy là vừa đủ. Toàn
bộ căn phòng được sơn bằng một màu đơn sắc, nhưng không hề đơn điệu,
trong phòng chỉ bày một ít vật dụng không quá cầu kỳ.

Màu đỏ thẫm của chiếc ghế sofa có lẽ chính là gam màu đậm duy nhất tô

điểm cho căn phòng, cô không thích màu đỏ lắm, nhưng màu sắc này đặt tại
đây cũng không hề chướng mắt.

Cô rất muốn tìm cách để đầu óc cô được tỉnh táo hơn, cảm giác này thật

giống như khi tra cứu kết quả kỳ thi tốt nghiệp trung học, lần đầu tiên xem
thấy không sai, tắt webpage đi, sau đó vào xem lại lần nữa, lúc đó cô mới
dám thật sự xác định điểm số của mình.

Nhưng hồi đó cô không cảm thấy khá hơn bây giờ, vì cô không dám bộc

lộ cảm xúc, có rất nhiều bạn học có thành tích tốt hơn cô, cô không dám tiết
lộ cho ai biết rằng cô giống như ếch ngồi đáy giếng vậy.

Trong lòng cô đang rất hoảng hốt, nhưng không hề biểu hiện ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.