NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 547

Đi xuyên qua sân trường, trước mặt là một hồ nước nhỏ, hoa sen trong hồ

vẫn chưa tàn hết, những khóm sen rất nhiều, chụm lại thành những tốp năm
tốp ba, trông hơi tiêu điều.

Họ bước đến một tảng đá nhỏ ven con đường tràn ngập màu đỏ hoa trà,

nghĩ lại thì con đường trong sân trường này cũng rất khéo chiều lòng người,
con đường vừa khéo cách bờ ao sen tầm một met, nên rất khó đến gần, hoa
sen lại càng chỉ có thể ngắm từ xa.

Nhưng hoa sơn trà ngược lại rất dễ dàng hái.

Họ dừng lại ở đình nhỏ giữa hồ, dù sao quanh đây cũng chỉ có mỗi chỗ

này để nghỉ chân, hơn nữa phong cảnh chung quanh rất thoải mái, phía
trước có thể ngắm hồ nước, trong lòng dù không vui cũng trở nên dễ chịu.

Họ ngồi xuống, Trình Nghi Triết đặt ly nước hẵn còn phân nửa vẫn đang

cầm trong tay chưa uống xuống.

Giang Tang Du cười:

- Chúng ta ngồi đây nói xấu người khác đi.

Anh khẽ cười thành tiếng. Cô cho rằng anh nhất định cảm thấy hứng thú,

liền nói, ngón tay chỉ về phía thư viện quen thuộc trước mặt.

- Một người bạn học của em không thích thư viện đấy, mỗn lần vào với

em cô ấy đều đòi đặt bom nổ thư viện cho đỡ phiền phức. Em liền nói, nếu
cô ấy mà đặt bom, thì tất cả bọn em ngồi đó đều sẽ chết luôn. Cô ấy lại nói,
lúc đấy chúng em sẽ nhảy xuống hồ này. Vậy chẳng phải là càng chết nhanh
hơn sao, có bao nhiêu người đã chết đuối trong hồ này chứ, hơn nữa có
muốn chạy cũng không chạy nhanh đến thế được....

Chuyện cũng chẳng có gì buồn cười, thời điểm xây dựng thư viện hình

như chỉ có nữ sinh quan tâm, rất ít người để ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.