NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 585

Cô tặc lưỡi hai tiếng, để xoa dịu không khí.

Anh xoa trán.

- Cũng không tồi.

- Không tồi chỗ nào chứ?

Cô thoạt trở nên hứng thú.

- Là quần áo, tiện nghi hay thức ăn giá rẻ kia? Hay là phương Đông

phương Tây, bất kể cái gì cũng có thể tùy tiện vứt đi?

Không phải cô cố tình, chẳng qua từ hồi đại học cô đã nghe được một câu

nói kinh điển: "Hoa có thể tùy tiện giẫm, cỏ có thể tùy tiện đạp".

Cô còn rất thích cảm giác sung sướng khi giẫm chân lên cỏ trồng trên sân

trường, nếu trên đường có trồng cỏ, cô luôn lựa chọn giẫm lên cỏ mà đi,
đến khi cả một đồng cỏ xanh ngắt bị giẫm cho nát bét. Có một người bạn
học bị Bạch Nặc Ngôn lôi kéo vào cùng đi trên con đường cỏ với cô, vừa đi
hết con đường, cô liền nói: "Lần sau không được chê tôi thiếu đạo đức, vùi
hoa dập cỏ, chính cô cũng vừa giẫm lên cỏ đấy nhé". Cô bạn đó chỉ còn biết
mắt to trừng mắt nhỏ, không còn nói được câu nào.

Cuối cùng trường học phải thuê nhân công mua cỏ về trồng lại, khi Bạch

Nặc Ngôn chạy đến giẫm tiếp, bị nhân công mắng cho một trận.

Tùy tiện tự do, không bao giờ chấp nhận trói buộc.

Không quy tắc sao có thể trở thành vuông tròn, nhưng đôi khi kết quả

không viên mãn cũng không phải là xấu.

Khóe miệng Trình Nghi Triết nhếch lên:

- Được em bao dưỡng, cảm giác cũng không tồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.