NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 788

Trình Nghi Triết lướt mắt một vòng quanh toàn bộ áo cưới trong

showroom, trong đầu anh xuất hiện một suy nghĩ rất tầm thường rằng, thật
là phiền phức, mặc vào khẳng định sẽ rất phiền toái.

Chú rể hẳn sẽ không thích loại áo cưới phức tạp này đâu, đến đêm muốn

cởi ra cũng thấy mệt.

Thế nhưng với đa số con gái, áo cưới luôn luôn tượng trưng cho niềm hi

vọng.

Cô tạm ngừng, nghiêng đầu nhìn anh.

- Anh thích kiểu nào hơn?

- Đối với cái này anh chưa bao giờ để ý.

Anh lạnh nhạt trả lời.

Nhân viên bán hàng đã đứng bên cạnh, giải thích ý nghĩa và phong cách

của từng kiểu áo cưới.

Trình Nghi Triết không hề hứng thú với chuyện này, anh ngồi một chỗ

thất thần. Áo cưới ở đây, phần lớn là để cho thuê, đã qua tay rất nhiều
người, bị mặc vào vô số lần... Nó gợi anh liên tưởng đến khách sạn, theo
bản năng anh nghĩ đến nơi đã vô số người ở qua, anh rất ghét loại cảm giác
này, nên anh luôn sống tại một chỗ cố định. Anh không quá kén chọn chỗ ở,
nhưng nhất định đó phải là một chỗ chỉ thuộc về anh, có như vậy anh mới
không cảm thấy bị trói buộc.

Giang Tang Du chỉ yên lặng lắng nghe nhân viên bán hàng trình bày,

cũng không đáp lại, cô nhìn qua gương, đánh giá thái độ của Trình Nghi
Triết, gương anh mặt không một chút vui vẻ.

Một chút cũng không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.