NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 218

mình, ít ra cô cũng phải tự cho mình một cơ hội để thay đổi nó. Những suy
nghĩ ấy lúc nào cũng xoay trong đầu cô trên suốt cuộc hành trình.

Mưa rơi nặng hạt hơn, có lẽ là mùa mưa đã đến. Ở ngoài khi trời mưa

rất tệ nên cô thường xin trú mưa ở các thôn xóm ven đường, có người
thương tình cho cô ở nhờ trong một góc nhưng cũng có người đòi tiền, có
người gọi quan binh đến nhưng cũng có người nhìn cô chỉ muốn đập cho
một trận rồi đuổi ra đường. Nhưng mặt khác, cũng có người yêu cầu cô làm
việc để đổi cơm ăn và một đêm ngủ nhờ. Trên đường đi, cô đã nhận ra rằng
mình có thể làm việc để kiếm cơm và nghỉ đêm, vì vậy, cô chấp nhận làm
công cho nhà ấy. Cô làm tất cả mọi việc, từ làm đồng, dọn dẹp nhà cửa, làm
mấy chuyện lặt vặt cho đến chăn gia súc, dọn bẫy thú, đào mộ, tất cả những
việc cô có thể làm. Nhờ những công việc này mà cô có chỗ nghỉ qua đêm
và để dành được một ít tiền. Cô cứ đi từ làng này sang làng khác, làm việc
trên đường đi, nếu có chuyện gì thì lại rút kiếm ra hăm dọa rồi bỏ chạy.
Trong trường hợp có người gọi quan binh thì cảnh giới trong làng sẽ lập tức
bị siết chặt, khi ấy cô chỉ có thể đợi cho mọi chuyện dịu đi rồi mới ra ngoài.
Số lượng yêu quái tấn công cô cũng tăng thêm một chút, nhưng cô cũng đã
quá quen với những trận chiến này rồi.

Yoko cứ đi như thế cho đến một tháng sau, khi quay lưng lại thì cô bất

ngờ thấy sau lưng mình có một toán binh lính đang đuổi theo. Cô không thể
trốn vào ngôi làng kế tiếp, như vậy sẽ để lại dấu vết, nhưng cô cũng không
thể chạy lại chiếc xe ngựa đang đuổi đến từ phía sau, tuy nhiên, cô lại
không hề cảm thấy bối rối. Cô xoay người bỏ chạy vào trong núi và bỏ rơi
họ, nhưng về sau, quan binh truy đuổi cô trên đường ngày càng nhiều hơn.
Chuyện duy nhất khiến cô lo lắng hiện giờ là không biết liệu cảng A Ngạn
có bị khóa lại không. Vì vậy, từ lúc đó cho đến khi đến được A Ngạn, cô
không vào bất cứ làng nào, cô cũng rời khỏi đường cái và cẩn thận hơn, cố
gắng không gây bất kỳ sự chú ý nào, men theo núi mà đi.

Nhạc Tuấn có nói mất một tháng để đến được A Ngạn, nhưng cho đến

khi thị trấn cảng xuất hiện trước mặt cô thì đã tròn hai tháng.

6.3

X

in hỏi…” Yoko hỏi một lữ khách trước cổng thành A Ngạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.