NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 258

“Yoko, cô có sao không?” Nhạc Tuấn hỏi, chân đạp lên xác yêu quái

để đến chỗ cô.

Cô lấy lại chiếc bao kiếm, lau máu dính trên lưỡi kiếm rồi tra vào vỏ.
“Tôi ổn, cậu có sao không?”
“Tôi cũng ổn, anh ta là ai vậy?”
“Tôi không biết.” Yoko nhún vai.
Người thanh niên chỉ cười, anh ta chỉ vào tòa nhà sau lưng hai người.
“Các ngươi ở đây à?”
“Vâng.”
Người thanh niên ừ trong miệng rồi nhìn xung quanh.
“Có người đến rồi. Nàng có muốn uống một ly không?”
“Không.”
“Còn ngươi.” Anh ta quay sang hỏi Nhạc Tuấn.
Sau khi thẫn người ra một lúc, Nhạc Tuấn đung đưa mấy sợi râu rồi

gật đầu.

“Tốt, vậy thì đi đổi không khí nào. Nói chuyện với quan sai phiền

phức lắm.”

Nói rồi anh ta xoay người rời đi, Nhạc Tuấn và Yoko nhìn nhau rồi

đồng loạt chạy theo.

Người thanh niên len qua đám đông và đi xuống con đường. Trông

anh ta chẳng có vẻ gì là biết nơi mình cần đến, cứ nhìn qua nhìn lại rồi tiếp
tục rảo bước trên đại lộ. Cuối cùng, anh ta cũng chọn được một nơi, đó là
một khách sạn lớn và lộng lẫy. Yoko và Nhạc Tuấn theo anh ta vào trong.

Cô nhìn Nhạc Tuấn: “Chúng ta làm gì bây giờ?”
“Làm gì là làm gì? Dù gì cũng đến đây rồi…”
“Ý tôi không phải là vậy. Có một số chuyện tôi định hỏi anh ta. Hay

cậu cứ về khách sạn trước cho an toàn.”

“Đừng lo cho tôi. Đi thôi!”
Nhạc Tuấn bước chân lên thềm đá rồi mở cửa ra, Yoko vội vã chạy

theo. Bên trong khách sạn, người thanh niên kia và một người phục vụ đã
chờ sẵn dưới chân cầu thang. Khi thấy Yoko, anh ta mỉm cười rồi bước lên
các bậc thang. Người phục vụ dẫn anh ta đến một căn phòng trên lầu ba, đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.