NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 306

“Cô không biết?”
Yoko gật đầu: “Thật ra thì cái cuộc sống ở thế giới bên kia của tôi

cũng không tốt lắm, mà bản thân tôi khi ấy cũng chẳng hay ho gì.”

“Ừ.”
“Từ khi đến đây, tôi chỉ toàn tâm tìm cách trở về.”
“Tôi hiểu.”
“Cha mẹ tôi ở đó, nhà tôi ở đó, bạn bè tôi ở đó. Quả thật thì tôi cũng

không biết họ có phải cha mẹ hay bạn bè tốt hay không, nhưng đó không
phải là lỗi của họ. Tôi chỉ là một kẻ hời hợt nên mối quan hệ tôi xây dựng
nên cũng chỉ là môt thứ hời hợt. Nhưng nếu có cơ hội trở về, tôi sẽ sửa
chữa tất cả và tìm một chỗ đứng cho mình trong đó. Tôi rất ân hận vì đã cư
xử ngốc nghếch, vì thế nên tôi muốn làm lại mọi thứ.”

Nước mắt cô rơi lã chã trên đôi bàn tay nắm chặt lan can.
“Cho dù tôi không thể sửa chữa được tất cả, cho dù đó không phải là

thế giới thuộc về tôi, thì tôi cũng rất nhớ nó. Tôi chưa từng nói được lời từ
biệt, tôi chưa từng có một giây phút nào chuẩn bị tinh thần, tôi không ngờ
nó lại đau đớn đến thế. Tôi đã ra đi mà không một lời từ giã.”

“Ừ.”
“Không những vậy, ở đây, không một giây phút nào tôi không mong

mỏi được về nhà. Làm sao tôi có thể từ bỏ được tất cả hy vọng của mình
trong suốt thời gian qua.”

“Ừ.”
“Nếu về nhà, tôi sẽ hối tiếc nhưng ở đây, tôi cũng sẽ hối tiếc. Cho dù

lựa chọn bên nào thì tôi cũng sẽ rất đau đớn. Tôi muốn cả hai, nhưng tôi chỉ
có thể chọn một.”

Một bàn tay dịu dàng, ấm áp đặt trên mặt cô, xoa đi những giọt nước

mắt đang chảy xuống.

“Nhạc Tuấn…”
“Đừng có quay lại, trông tôi không gọn gàng lắm đâu.”
Yoko bật cười, dù nước mắt vẫn đang tuôn rơi.
“Này, đừng cười chứ, tôi không còn cách nào khác mà, ở trong lốt

chuột thì làm sao với tới vai cô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.